Yên Tuyết Sơn nhấn máy tính giờ.
"Cạch."
Thủ tục y hệt như lúc bọn họ đặt giới hạn thời gian huấn luyện.
Arthur cũng không ngượng ngùng gì mà nhanh chóng vào việc, giành giật từng giây chui vào trong chăn của Yên Tuyết Sơn.
Không bật đèn lên.
Yên Tuyết Sơn lấy thái độ như đang bàn luận chiến thuật để thương lượng với Arthur xem xem kế hoạch cụ thể giúp hắn "thỏa lòng" tiến hành như thế nào.
Ai ai cũng biết thời còn đi học anh trượt môn Chiến thuật rất nhiều lần, vậy nên trước mỗi trận chiến anh đều sẽ nghe theo ý kiến từ Arthur về cách bố trí chiến thuật. Ở lĩnh vực này thằng oắt Arthur rất có thiên phú, dự đoán hành động của địch cứ như thần, cực kỳ xứng đáng để tin tưởng và giao nhiệm vụ cho.
Arthur có lý có tình nói:
- Để em ở trên đi. Anh nằm yên không cần làm gì, đỡ mệt.
Yên Tuyết Sơn:
- Được. Vậy tôi không dám chắc mình có ngủ giữa chừng hay không đâu đấy. Tôi có thể làm với cậu nhưng tôi không chịu trách nhiệm phải làm đến cùng đâu.
Arthur:
- Vâng...
Yên Tuyết Sơn nghĩ: "Cái thái độ gì đây? Nghe như nghiến răng nghiến lợi mà đáp thế hả."
Arthur kề sát lại, ôm chặt anh. Khoảng cách gần đến mức có thể cảm nhận được nhịp tim của nhau, Yên Tuyết Sơn lại nghiêm túc phân tích:
- Còn chưa bắt đầu sao nhịp tim của cậu nhanh thế, nhiệt độ cơ thể cũng đang tăng cao. Nhịp tim sắp nhanh bằng lúc cậu làm xong bài huấn luyện cường độ cao nhất rồi, không sao thật chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-xong-tran-nay-ve-nha-ket-hon-thoi/252512/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.