Arthur mặt dày mày dạn nói:
- Vậy cũng chưa chắc. Vũ trụ rộng như vậy, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nói không chừng cũng có thể có nam Beta mang thai... Lần trước chúng ta lại không dùng bao...
Ánh mắt Yên Tuyết Sơn như dùi băng đâm sang, Arthur tức thì đổi giọng điệu:
- Dạ rồi, là em nói năng linh tinh, em biết là không thể mang thai được mà.
Nhưng mà.
Dù sao đã là thời đại không gian vũ trụ, khoa học kỹ thuật sinh vật đã đột phá từ lâu, cho dù là bạn đời cùng giới tính cũng có thể dùng tiền đem gen của cả hai sinh ra đứa con của mình. Nhưng có hạn chế rất lớn, hơn nữa chi phí cũng cao, cần năm mươi triệu Tinh thần tệ.
Yên Tuyết Sơn nói thẳng luôn:
- Dù sao thì tôi không thể trở về đội nữa, thủ tục giải ngũ của tôi đã xong hết cả rồi.
Arthur buột miệng nói:
- Em tới không phải là muốn anh trở về đội.
Yên Tuyết Sơn liếc mắt rồi nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt hết sức bình tĩnh:
- Thế cậu tới tìm tôi làm gì?
Bị ánh mắt anh bắt trọn trong thoáng chốc, Arthur đơ như khúc gỗ. Hai hôm nay mặt hắn vốn đã bị cháy nắng đỏ cả lên nên bây giờ không nhìn ra hắn đang đỏ mặt, bất ngờ cắn trúng lưỡi:
- Em, em, em... Là em nhớ... nhớ anh thôi.
Arthur lắp ba lắp bắp, chầm chậm góp nhặt hết dũng khí. Hắn hít thở thật sâu, ngồi thẳng dậy nói rất nghiêm túc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-xong-tran-nay-ve-nha-ket-hon-thoi/1863680/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.