Editor: Selene Lee
Hứa Lộc về đến nhà, Phùng Thanh đang dọn dẹp bát đũa, thấy cô thì hỏi: “Chị, chị ăn tối chưa?”
“Ăn rồi.”- Hứa Lộc hỏi: “Mẹ đâu rồi em?”
Phùng Thanh chỉ tay vào phòng hai vợ chồng: “Đang lau người cho cha. Chị, em muốn nói chuyện này.”
Vốn là Hứa Lộc đã đi được mấy bước rồi, nghe cô nàng nói thế, bèn dừng lại nhìn. Phùng Thanh để đồ lên bàn, lại kéo cô sang một bên: “Mẹ nhờ được người ta tìm việc cho em ở Nhật Thăng, em cứ cảm thấy bạn mẹ không thể giỏi như thế. Có phải ngài Phó giúp em không ạ? Không phải ngân hàng đó đầu tư cho xưởng của chúng ta sao?”
Con bé đoán được rồi, Hứa Lộc cũng không muốn giấu, bèn gật đầu.
Phùng Thanh ngó một cái vào trong, như sợ Lý thị nghe được, nói lí nhí: “Chị. Em không muốn làm thư ký đâu, cả ngày chỉ có một đống chữ, lại sửa sang tài liệu nữa, chán chết được. Ngài Phó có tiền như thế, sản nghiệp của ngài ấy cũng có công ty điện ảnh phải không? Hay là chị nói với ngài ấy đi, để em vào công ty làm việc?”
Hứa Lộc nhìn cô nàng: “Em muốn làm gì ở đó?”
Phùng Thanh lần lựa mãi, không dám nói, hẳn là vẫn còn ôm mộng minh tinh. Ước mơ của mỗi người, đúng là nên được tôn trọng, nhưng nào có đơn giản như con bé nghĩ? Hứa Lộc không biết phải khuyên thế nào, bèn bảo: “Đợi chị thương lượng với anh ấy rồi tính.”
“Cảm ơn chị!”- Phùng Thanh đã được toại nguyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-vien-cong-luoc/2295483/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.