Editor: Selene Lee
Sau khi ra khỏi nhà họ Diệp, Hứa Lộc không dám về nhà mà đến thẳng biệt thự nghỉ ngơi. Cô nằm một mình trên giường ngủ, gối đầu nhớ mùi của Phó Diệc Đình, song cả tối vẫn không yên giấc được. Bây giờ muốn bảo lãnh anh ra chỉ có hai cách: một là tìm một luật sư giỏi, hai là móc nối với người của chính phủ, nhưng rõ ràng là bây giờ cả hai đường đều không thể thực hiện được.
Nếu như không đủ chứng cứ, cục An ninh sẽ phải thả người thôi, nhưng đây không phải chuyện cô lo lắng nhất, cô chỉ sợ chính phủ quyết tâm trừ khử Phó Diệc Đình cho bằng được, sẽ phái người đến ám sát. Ờ thời đại này, chuyện ám sát chẳng còn lạ gì nữa, người quyền cao chức trọng như cha của Lăng Hạc Niên còn bị hại chứ nói chi là một Phó Diệc Đình không có bối cảnh quân đội lẫn chính phủ.
Nhất định cô phải nghĩ cách cứu họ ra.
Ngày hôm sau, Hứa Lộc bò dậy với tinh thần uể oải vô cùng, nghĩ như đầu mình sắp vỡ hết ra. Thím Lưu nói với cô: “Bà chủ, ban nãy có người gọi điện đến, đối phương nói mình là Thiệu Hoa, muốn bà gọi lại cho ông ấy ạ.”
Phản ứng đầu tiên của Hứa Lộc là sững sốt, sau đó cô giật mình, không màng rửa mặt đánh răng gì cả mà chạy ngay đến phòng làm việc. Cô hít một hơi thật sau rồi gọi qua nhà họ Thiệu, người nhận điện thoại là Thiệu Hoa.
“Bác Thiệu… Sao bác lại gọi cho con ạ?”- Hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-vien-cong-luoc/2295433/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.