Những thái giám đi vào được chia thành hai nhóm: Phúc công công hầu hạ Hoàng thượng Đức Toàn là người tâm phúc của Phúc công công thì hầu hạ Đông Tuấn Phong.
Đức Toàn nhìn thấy áo ngoài trên người Đông Tuấn Phong, ánh mắt vẫn nghiêm túc. Trái lại Phúc công công lại cười mỉm như thường ngày.
So với ngâm nước nóng, Hoàng thượng càng hấp dẫn người hơn nhiều. Cho nên Đông Tuấn Phong tắm rửa rất nhanh, thay một bộ quần áo sạch sẽ, vẫn là bộ đồ màu xanh đen, trở lại trong phòng – nhìn thấy Hoàng thượng đã hoàn toàn tỉnh táo.
Đông Tuấn Phong khá là bất ngờ.
Chỉ đi có một chút thôi mà!
Hoàng thượng ngồi trên ghế, vẻ mặt lạnh lùng.
Phúc công công cầm khăn nóng đi đến, cúi xuống.
Đông Tuấn Phong trong lòng thầm mắng: “Ngu ngốc”– Hoàng thượng vừa mới thoải mái xong, tâm tình tốt, tính tình tự nhiên cũng sẽ rất tốt. Vừa rồi có lẽ cũng nghe được vài tiếng động bên trong, lẽ ra không nên kinh ngạc khi Hoàng thượng mệt mỏi như thế. Y thật sự không hiểu được đám nô tài này như thế nào lại cho là Hoàng thượng đang không thoải mái.
Có điều nơi đây là Phi Sương điện, cũng không phải là phủ của y. Y cũng không tiện mà trách mắng những thái giám này, thậm chí còn không có nói chuyện với nhau – vì y là một võ tướng nắm binh phù trong tay, nếu quan hệ thân thiết với kẻ hầu quá sẽ khiến Hoàng thượng nghi ngờ.
Cho nên Đông Tuấn Phong cũng không mở miệng, chỉ là chậm rãi đi tới.
Hoàng thượng thấy y lại gần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-tuong-bach-dau/98147/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.