Sau đó, bất kể hắn xuất hiện chỗ nào, mọi người cũng đều sẽ dừng bước lại, khách khí gọi một tiếng “Tổng Giám đốc Tần”.
Cha mẹ hắn vui mừng không thôi, dồn mọi công lao lên người tôi.
Tôi cười mà không nói gì.
Tôi không đảm nhiệm chức vụ ở Tần thị, cẩn thận cày cấy mảnh đất truyền thông Điệp Vũ của mình.
Kiếp trước tích lũy kinh nghiệm mười năm, cộng thêm vốn liếng khổng lồ của Tần thị hậu thuẫn, tôi rất nhanh đã có danh tiếng.
Ở Tân Thành, tôi và Tần Diễm là đôi vợ chồng rất có tiếng tăm.
Đời này, Từ Văn Văn không đến truyền thông Điệp Vũ, nhưng tôi chủ động cắt đứt liên lạc với người bạn đã giới thiệu cô ta.
Sau đó, tôi nghe nói Từ Văn Văn sống cũng không tốt.
Cô ta lặp lại mánh cũ, giúp một người bạn thân khác cướp đàn ông, nhưng đối phương không phải người chịu thiệt, sau khi phát hiện đã dùng thủ đoạn với cô ta.
Cuối cùng cô ta rơi cùng đường, trầm cảm, uống một chai thuốc ngủ, không cứu được.
Khi biết được tin tức, trong lòng tôi vô cùng bình tĩnh.
Kẻ ác sẽ bị trời diệt, chân lý vĩnh viễn là như vậy.
Với sự tích lũy về kinh nghiệm và tuổi tác, Tần Diễm đã thoát khỏi sự liều lĩnh của tuổi trẻ và đi theo con đường riêng của mình, dần dần trở thành một người đàn ông có nội tâm mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-tron-phan-doi-con-lai-o-ben-nhau/3647203/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.