“Này, cô bé trên đầu buộc nơ con bướm màu hồng nhạt kia, nhìn trông quen quen phải không?” Tôn Dịch mỉm cười.
Tôi làm theo chỉ dẫn của anh ta, tìm được người tương ứng.
Khuôn mặt kia vô cùng quen thuộc, là Từ Văn Văn.
8
Từ Văn Văn, hôm nay là bạn thân của nữ chính Diệp Thiến.
Nói dễ nghe một chút gọi là bạn thân, không dễ nghe chính là người hầu.
Tôn Dịch nghiền ngẫm: “Đưa người do tình địch sắp xếp đến bên cạnh cô làm trợ lý, Giám đốc Hạ, người bạn kia của cô có chút tâm thuật bất chính đấy.”
Thân thể tôi không thể ức chế lắc lư, như là gió lớn thổi tan sương mù, kiếp trước rất nhiều chuyện đều có tung tích có thể tìm ra.
Kiếp trước tôi và Tần Diễm có rất nhiều lần cãi vã, đều phát sinh sau khi Từ Văn Văn nói một ít lời “dường như vô tình”.
Chẳng hạn nếu tôi tăng ca làm thêm giờ bận rộn vì dự án, Tần Diễm nhất định phải ăn tiệc tối dưới ánh nến, cô ta sẽ nói: “Bà chủ à, bạn trai chị một chút cũng không biết đau lòng cho chị, theo tôi thấy anh ta quá rảnh rỗi.”
Biết Tần Diễm không đi làm, cô ta sẽ nói: “Ai nha, đàn ông có tay có chân, sao có thể ăn bám chứ...”
Nói xong, còn để lại một câu thở dài ẩn ý sâu xa.
Biết Tần Diễm có thể tự do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-tron-phan-doi-con-lai-o-ben-nhau/3647197/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.