Nụ hôn ngày càng trở nên mãnh liệt, làm Bạch Khởi Song muốn trốn cũng chẳng được. Hơi thở nóng bỏng đan xen hòa quyện, ham muốn chiếm hữu, hòa quyện bất ngờ thêm cuồng nhiệt.
"Tôi muốn em."
"Không được."
Bạch Khởi Song run run kháng cự.
"Tôi đã nói chúng ta chỉ vui vẻ một đêm thôi mà."
Câu nói thẳng thắn này lập tức khiến Hàn Khang Dụ cứng đờ toàn thân. Anh hít sâu một hơi, lấy hết chút lý trí cuối cùng còn sót lại, bình tĩnh ngồi dậy để không xảy ra những sự việc đáng tiếc.
Bạch Khởi Song ngồi dậy, chỉnh lại quần áo, sau đó mở cửa bước thẳng ra bên ngoài. Còn lại một mình Hàn Khang Dụ, men say khiến anh choáng váng đầu óc. Anh nằm vật xuống, tay vắt trên trán, từ từ nhắm mắt lại. Cả người rệu rã, lúc này Hàn Khang Dụ chỉ muốn được ôm Bạch Khởi Song trong vòng tay, nhưng mọi thứ lại trở nên quá đỗi xa vời.
Bạch Khởi Song thở dài, bước đi trong vô thức. Cô biết Hàn Khang Dụ đang rất say, khắp người chỉ toàn mùi rượu. Chính vì vậy, Bạch Khởi Song cũng không trách hành động ngông cuồng của anh mà chỉ cảm thấy buồn cười.
Chí ít, anh cũng đang dốc công giải thích cho cô, rằng anh và người đàn bà kia hoàn toàn trong sạch. Điều này chứng tỏ trong lòng Hàn Khang Dụ, vị trí của Bạch Khởi Song cũng không hề nhỏ.
"Ui cha, hết mè đen rồi."
Thanh Mẫn đang lúi húi nấu ăn, phát hiện bếp đã hết mè đen liền đập tay lên trán than trời. Thấy vậy, Bạch Khởi Song vội vàng chạy tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-trao-chu-re/908166/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.