Từ bên ngoài vang lên những tiếng bước chân ồn ã. Nhân viên tò mò, nhanh chóng ngó ra ngoài, phát hiện là cảnh sát tới thu thập điều tra thì vội vã mở cửa. Thái độ của họ cũng thay đổi, từ hoảng sợ sang lo lắng, nhỡ mà thông tin từ phía cảnh sát được đồn thổi ra bên ngoài thì tiếng tăm của công ty ắt sẽ đi tong. Chưa kể việc bên trên giận chó đánh mèo trách phạt xuống dưới.
“Tôi đến để thu thập chứng cứ.” Viên cảnh sát cất tiếng, phá vỡ đi dòng suy nghĩ của nam nhân viên kia. Anh ta lui người lại phía sau, có chút lúng túng tựa như đang che giấu điều gì đó, lại giống đang không biết phải làm sao.
Cảnh sát thấy thế nhắc lại lần nữa: “Tôi đến để điều tra, đây là thẻ của tôi. Nếu anh không tin có thể gọi điện đến sở cảnh sát hỏi lại.”
“Không… không...”
Nam nhân viên lùi lại, có chút bối rối: “Tôi không có ý đó, không hề có ý đó.”
Tay kéo mở cửa lớn, ra hiệu mời cảnh sát vào bên trong, thái độ thay đổi sang nịnh nọt: “Chuyện xảy ra đều không ai mong muốn. Tôi thấy chúng ta sống không dễ dàng, kín tiếng một chút đôi bên cùng có lợi.”
Viên cảnh sát dừng bước chân, đảo mắt nhìn chằm chằm vào anh ta. Hóa ra, người này lo lắng cảnh sát tiết lộ thông tin với báo chí, ảnh hưởng đến mấy người bọn họ chứ không phải lo người bị hại chịu oan khuất.
Anh đảo mắt qua nhân viên, lạnh giọng: “Chúng tôi sẽ làm theo pháp luật. Kẻ xấu phải bị trừng phạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-trao-chu-re/908157/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.