"Á… Á!"
Mẫn Hoa Tang kinh hãi giơ cao hai cánh tay, ôm ghì lấy đầu, cả người cúi rạp xuống đầy kinh hãi. Chiếc búa sắc lẻm nặng trịch đang hung hăng chém thật mạnh xuống đỉnh đầu của bà ta, chỉ vài giây nữa thôi liền dễ dàng tách đôi chiếc đầu giảo hoạt.
Vì động tác của Bạch Khởi Song quá nhanh, bất ngờ đến mức Trịnh Khâm không kịp xoay chuyển tình thế mà cứu giúp người tình, chỉ đành bất lực há hốc miệng mà trợn tròn mắt nhìn.
Cả người Mẫn Hoa Tang run như cầy sấy, mồ hôi rịn ra ướt nhẹp toàn thân. Bà ra la hét thảm thiết, hai mắt nhắm nghiền không dám mở ra. Trải qua hàng vài chục giây ngắn ngủi, nhưng Mẫn Hoa Tang đã ngỡ vài trăm triệu năm. Bà ta còn có thể nghe rõ tiếng lồng ngực mình đang đập thình thịch, toàn bộ các mạch máu sắp sửa vỡ nát.
"Hừ. Hèn nhát!"
Bạch Khởi Song khinh bỉ buông ra một câu, chiếc búa vẫn đang lửng lơ giữa không trung, chỉ cách đỉnh đầu Mẫn Hoa Tang một centimet.
Ở tư thế này, Bạch Khởi Song xinh đẹp mà ngạo nghễ, kiêu hãnh đến lạnh buốt, khiến cho đối phương không rét mà run. Nhìn người đàn bà từng được Bạch Huấn nâng niu hơn chục năm trời, bây giờ đang quỳ rạp khóc thét, Bạch Khởi Song lại càng thêm ghét bỏ.
"Đứng lên đi." Cô nhàn nhạt nói, thu lại chiếu búa vào trong lòng. Giết chết bà ta, đây không phải điều cô muốn. Vừa thẳng tay kết liễu một mạng người, lại còn vừa mang tiếng tội đồ thiên cổ, há gì ngu ngốc phạm phải.
Thứ Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-trao-chu-re/245272/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.