Khi Bạch Khởi Song đi xuống, Hàn Khang Dụ đã đứng đợi cô từ lâu. Anh mặc chiếc áo sơ mi màu đen vải mềm, quần âu lịch lãm cắt may tỉ mỉ sắc nét, càng tôn thêm cặp chân dài thẳng tắp cùng cơ thể săn chắc.
Nhìn theo góc nghiêng, vòm họng anh nhẹ nhàng di chuyển, khuôn cằm sắc xảo kết hợp cùng ngũ quan toàn diện, đẹp đến mức mộng ảo. Bạch Khởi Song có chút đờ đẫn, mãi sau mới lấy lại tinh thần, hắng giọng nói nhỏ.
"Anh đi đâu à?"
Cặp lông mày rậm của Hàn Khang Dụ khẽ nhướn lên cao. Anh chỉnh lại cổ áo, với tay lấy vest, đem khoác lên vai, sải những bước dài đi trước.
"Cha vợ xảy ra chuyện, tôi không về sao được."
Hóa ra, những lời Bạch Khởi Song nói Hàn Khang Dụ đều để tâm đến. Anh mở cửa phụ để Bạch Khởi Song ngồi lên xe, còn mình phụ trách lái xe. Sau khi đã yên ổn vị trí, chiếc xe lập tức lao vọt đi dưới sự điều khiển của Hàn Khang Dụ.
"Hai xe tông nhau à?"
Hàn Khang Dụ lạnh nhạt lên tiếng hỏi.
Bạch Khởi Song cúi đầu, thở dài đáp: "Vâng! Một chiếc ôtô bán tải đi ngược chiều mất lái đã tông vào cha tôi."
Trong lòng cô đang hết mực lo lắng. Đối với Bạch Khởi Song, cha cô quan trọng hơn bao giờ hết. Chính vì vậy, trong suốt quá trình Hàn Khang Dụ đưa cô trở về nhà, tâm tư Bạch Khởi Song không ngừng run rẩy tới mức môi đánh vào nhau cầm cập.
Hàn Khang Dụ chăm chú lái xe, các đường gân xanh trên cánh tay hằn lên đầy quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-trao-chu-re/245247/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.