Chương trước
Chương sau
<code> Âu Đạt không những có xích mích giữa các bạn học trong trường mà cậu ta còn hay gây thù oán với anh em ngoài xã hội " Này thằng nhóc kia, có mau dừng lại không" - Có giỏi thì đuổi theo tôi Âu Đạt tăng ga chạy thật nhanh trên chiếc moto của mình thì gặp Phạm Di Băng đang trên đường về nhà - Này! mau tránh ra [ Thắng gấp] - Cô có sao không đấy ° Cậu chạy đi kiếm ông bà à. Đau quá.. - Để tôi để cô đứng dậy - Ủa, là chị Di Băng đây mà ° Không ngờ lại gặp lại Âu Đạt, chị đã bảo em ra đường phải cẩn thận rồi mà - Khoan nói đã, bọn họ đang đuổi tới. Chị mau lên xe ° Ai đuổi tới cơ, cậu làm gì mà bị người ta đuổi theo? Âu Đạt kéo Phạm Di Băng lên xe, anh ta khéo léo chọn những đường có nhiều con hẻm để bọn chúng không tìm được anh °Cậu chạy từ từ thôi, tôi còn một con nhỏ và chưa có chồng. Tôi chưa muốn chết đâu - Chị cứ tin tương ở em, em là một tay đua cũng chuyên nghiệp đấy. - Xa như vậy rồi chắc bọn chúng không biết chúng ta ở đây đâu. Chị đi dạo một vòng quanh bờ kè thành phố với em nhé - Em nghe nói đi dạo lúc đêm như thế này mà nhìn xuống bờ sông nghe tiếng sóng vỗ là tuyệt lắm đấy. ° Hơ, chị thấy cảm lạnh thì có ° Ánh trăng soi xuống mặt nước thật đẹp! - Sao đột nhiên chị lại buồn thế? ( °*Sao đột nhiên mình lại nhớ đến Trương Lý Tuấn vậy*) ° À không có gì, muộn rồi không biết còn taxi để về không - Để em đưa chị về, tại em gây thêm rắc rối cho chị mà. Em phải có trách nhiệm đưa chị về an toàn chứ °Đến ngõ nhà chị rồi, em về nhà đi - Chị vào nhà rồi em mới về ° Cái thằng bé này ~ Sao giờ này em mới về vậy Di Băng, còn cậu nhóc đó là ai? ° Là ai thì chẳng liên quan gì đến anh "Trương Lý Tuấn" cả - Còn anh là ai sao ở trước nhà chị Di Băng của tôi ~ Gì cơ, Di Băng là của cậu từ khi nào thế. Tôi xin được nói cho cậu biết, tôi chính là chồng của cô ấy - Hơ, anh đem giấy đăng kí kết hôn có dấu mộc của tòa ra đây thì tôi tin - Tôi thấy anh đứng trước cửa nhà bị khóa tôi cũng biết anh là người dưng nước lã rồi đấy ~ Cậu.. - Tạm biệt chị Di Băng em về nhé. Tạm biệt " ông chú" và không hẹn gặp lại. - Mình bỏ quên mũ ở chỗ chị Di Băng rồi. Cũng tốt, như thế có cớ đến gặp chị ấy - Alo, có phải số của chị Di Băng không? ° Sao em có số của chị được vậy - Em muốn có thì sẽ có được thôi, haha </code>

( mình thật thông minh khi đã lên công ty anh Tiểu Thành xin thư ký số điện thoại của chị Di Băng)<code> - À, tối qua em đi vội quá nên có bỏ quên mũ ở chỗ chị á. ° Chiều nay em có rảnh không, chị dem ra quán caffe gần trường em để trả lại - Vâng ạ. Làm phiền chị quá ~ Di Băng em sửa soạn xinh đẹp vậy để đi đâu? ° Sao anh cứ đến làm phiền tôi hoài thế. Tôi đi công chuyện anh đừng có bám theo tôi nhé. ~ Anh bận, không theo em đâu. ( Cô ấy đi đâu sao không cho mình biết vậy, có khi nào đi hẹn hò cùng cậu nhóc tối qua không. Mình phải di theo theo dõi mới được, mà không được lỡ đâu em ấy phát hiện mình theo dõi em ấy thì sao?) ~ Thôi kệ, mình không muốn mất vợ từ tay một thằng nhóc con. ~ Mượn tạm áo khoác em ấy cải trang thành nữ để tránh bị phát hiện " Xin hỏi, quý bà dùng nước gì ạ" ~ Cho.. tôi.. nước..cam..nhé con ° Đây, mũ của cậu Âu Đạt đây. Không có gì nữa chị về nhé - Khoan đã, chị đã cất công đến đây thì có muốn cùng em đi đâu đó không ạ. ° *Người ngồi ghế ngay tán cây kia đang lấp lấp ló ló nhìn về phía mình sao giống Trương Lý Tuấn thế. Anh được lắm, muốn theo thì tôi cho anh theo* ° Chị nghe nói gần đây có khu công viên trong đó có trò nhà ma vui lắm nhỉ. Em có muốn đến đó chơi không - Tất nhiên là được rồi chị. ~ Quả nhiên mình đoán không sai, hai người hẹn đang lén lút hẹn hò. Mình phải ra tay thôi ~ Sao hai người họ lại đến nhà ma chứ Trương Lý Tuấn suy nghĩ rằng Phạm Di Băng khi nhìn thấy ma cô ấy sẽ sợ mà nhảy vào người ôm lấy anh, lúc đó anh sẽ như một siêu nhân bảo vệ công chúa. Khi bước vào, Phạm Di Băng chẳng hề sợ sệt mà ngược lại Trương Lý Tuấn và Âu Đạt có chút rén nhẹ. Phạm Di Băng cứ bước nhanh vào mà bỏ mặt Trương Lý Tuấn và Âu Đạt Hai anh chàng khi vài cửa ải đã bị lạc mất Fi Băng và tình cờ hai anh gặp nhau Bỗng nhiên có một chú ma được đóng giả xuất hiện Cả hai anh hét lên và ôm lấy nhau ° Có tiếng hét ở đằng đó mình tới đó xem sao ~ Ơ, Di Băng cứu anh với ° Hai người làm gì mà ôm lấy nhau thế *Cả hai cùng đẩy ra như chưa có chuyện gì*. Khi ra trước khu vui chơi. Mọi người đang tổ chức mini game có rất đông bạn trẻ tham gia, vì muốn lấy lòng Phạm Di Băng nên cả hai anh điều tham gia vào trò chơi " Luật chơi là khi nhạc dừng ai ngồi vào chiếc ghế đó sẽ là người chiến thắng" Mọi người điều nhúng nhảy theo điệu nhạc, khi nhạc tắt. Hai anh điều lao đến giành lấy chiếc ghế. Vô tình Trương Lý Tuấn ngồi vào đùi Âu Đạt Cả hai đều sượng trân và ngại đỏ mặt giữa đám đông ° Haha, không ngờ anh Trương Lý Tuấn lại đẹp đôi với Âu Đạt như vậy *Khi về nhà*: ~ Khỉ thật, mình tức hết muốn ngủ được - Âu Đạt mình phải nghĩ cách loại bỏ tên Trương Lý Tuấn đáng ghét đó ra khỏi chị Di Băng</code>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.