<code> Âu Đạt không những có xích mích giữa các bạn học trong trường mà cậu ta còn hay gây thù oán với anh em ngoài xã hội " Này thằng nhóc kia, có mau dừng lại không" - Có giỏi thì đuổi theo tôi Âu Đạt tăng ga chạy thật nhanh trên chiếc moto của mình thì gặp Phạm Di Băng đang trên đường về nhà - Này! mau tránh ra [ Thắng gấp] - Cô có sao không đấy ° Cậu chạy đi kiếm ông bà à. Đau quá.. - Để tôi để cô đứng dậy - Ủa, là chị Di Băng đây mà ° Không ngờ lại gặp lại Âu Đạt, chị đã bảo em ra đường phải cẩn thận rồi mà - Khoan nói đã, bọn họ đang đuổi tới. Chị mau lên xe ° Ai đuổi tới cơ, cậu làm gì mà bị người ta đuổi theo? Âu Đạt kéo Phạm Di Băng lên xe, anh ta khéo léo chọn những đường có nhiều con hẻm để bọn chúng không tìm được anh °Cậu chạy từ từ thôi, tôi còn một con nhỏ và chưa có chồng. Tôi chưa muốn chết đâu - Chị cứ tin tương ở em, em là một tay đua cũng chuyên nghiệp đấy. - Xa như vậy rồi chắc bọn chúng không biết chúng ta ở đây đâu. Chị đi dạo một vòng quanh bờ kè thành phố với em nhé - Em nghe nói đi dạo lúc đêm như thế này mà nhìn xuống bờ sông nghe tiếng sóng vỗ là tuyệt lắm đấy. ° Hơ, chị thấy cảm lạnh thì có ° Ánh trăng soi xuống mặt nước thật đẹp! - Sao đột nhiên chị lại buồn thế? ( °*Sao đột nhiên mình lại nhớ đến Trương Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-thuc-trai-tim-gaac/3573025/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.