- Tùy An, con có bị làm sao không. Mẹ xin lỗi đã để lạc mất con. Con đừng sợ nhé, có mẹ đây rồi.
Tùy An đứng trầm người ra như chẳng xãy ra gì cả
( *Mình có phải là con nít nữa đâu, do mình cố tình tách ra khỏi mẹ để được đi dạo thoải mái thôi. Có vẽ mọi người vẫn nghĩ mình chỉ là đứa bé chẳng biết gì cả*).
~ Sao cô và Tùy An lại ở đó
° Tôi tìm thấy em ấy đi lạc trong bãi đất trống nhưng tôi hỏi thì em ấy chẳng chịu trả lời nên tôi dẫn em ấy đi dạo chơi để chờ người nhà em ấy đến
~ Cô ngốc à. Nếu có người báo cô bắt cóc trẻ em thì cho cô ăn cơm tù.
° Tôi chỉ muốn giúp em ấy thôi, anh đừng la tôi nữa.
- À mà Lý Tuấn với Di Băng là bạn bè hay sao.
**Không phải**
~ Là vợ...
° Dạ con là giúp việc của Lý Tuấn ạ.
- Cho dì cảm ơn con nha, nhờ con dì mới tìm được con trai dì.
° Việc con nên làm thôi ạ
- *Chỉ là quan hệ chủ- tớ thôi sao. Nếu cô thích làm giúp việc vậy thì tôi cho cô toại nguyện*.
- Này mau đến thu dọn lại phòng tôi
° Khi nãy tôi đã lau dọn sạch sẽ rồi mà, sao giờ vật dụng lại bày bừa hết ra cả này.
° Anh cố ý đúng không.
~ Không, tôi cố tình
° Được lắm tên đầu gỗ nhà anh, cứ đợi đấy. Phạm Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-thuc-trai-tim-gaac/3573012/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.