Liễu Tú Nhã sau khi tiêu hóa hết mớ kí ức lộn xộn, lung tung này thì nàng chỉ lại thở dài, sau khi đoạt xa sống lại thì số lần nàng thở dài của một ngày cộng lại còn nhiều hơn đời trước của nàng. Liễu Tú Nhã thật không biết nên chán ghét cái cô gái cùng tên với nàng này hay thương hại nàng ta nữa(Tiểu Dạ: Liễu Tú Nhã, cô xác định bản thân có cái gọi là lòng thương hại này mà không phải là bị đói đến hoa mắt - Liễu Tú Nhã: " sờ sờ cằm, híp mắt" hừm, mẹ ruột nói hơi có lý - Tiểu Dạ: Ngất). Liễu Tú Nhã cũng không kịp làm một hơi xuân thu bi thảm hiếm có của mình thì phát hiện một vấn đề nữa là từ nãy giờ cô vẫn quang lõa thân mình mà ngồi suốt một buổi, hơn nữa cả người vẫn còn thê thê thảm thảm một thân vết tích, nghĩ như vậy cô lại thở dài lần nữa, bọn cầm thú này xong việc cũng phải giúp cô thanh lý chứ dù gì cũng đã lấy mạng mà bồi bọn họ cả đêm. Liễu Tú Nhã chỉ đành đứng lên lê cái thân tàn này đi phòng tắm, vừa nãy trong lúc đi quan sát khung cảnh xung quanh thì cô đã cảm thấy phía dưới có một dòng nước ấm chảy ra liên tục, cô cũng biết nó là cái gì, nhưng lúc đó đang bận dò xét nên cô không quan tâm lắm, giờ giữa hai chân dính dính nhốp nháp khó chịu, hơn nữa trên người bakch dịch cũng ngưng kết thành mảng rất khó chịu. Liễu Tú Nhã mò được tới phòng tắm thì nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-tang-thi-dua-my-nam/193443/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.