Chương trước
Chương sau
Lại đợi thêm hai canh giờ, bụng nữ vương nhện đã bành trướng đến cực kì kinh người. Mắt thấy nữ vương nhện đã bắt đầu phát ra thanh âm đau đớn, đám người Tống Cảnh Hàn liếc mắt nhìn nhau: "Động thủ"
Lôi điện, băng tiễn, hỏa cầu, kim chúc, roi mây, cùng vô số phong nhận, từng đạo công kích sắt bén hướng thẳng đến người nữ vương nhện. Nữ vương phát sinh tiếng thống khổ kiêu rên, dưới tình huống không hề đề phòng toàn bộ công kích điều hoàn toàn đánh trúng nó, nữ vương nhện trong nháy mắt bị phát nát gần một phân tư thân thể.
"Ca_____Ca______Ca'' Nữ vương nhện ngẩng cao đầu giận dữ gầm gừ, toàn bộ thân thể từ đống mạng nhện nhảy lên trên, cổ tay liên tục bắn ra vào đạo tơ nhện, nhanh chóng leo hướng lỗ hỗng lớn của trần của thạch thất.
Bọn người Tống Cảnh Hàn cũng không có tỉ mỉ quan sát trần của thạch thất, chỉ chú ý đến rậm rạp, chằng chịt mạng nhện, cùng với mạng nhện quấn đầy hài cốt. Không ai nghĩ đến con nữ vương nhện này bị bọn họ đánh lén còn có sức lực chạy trốn, đồng thời leo lên trần thạch thất, kết quả như vậy làm trong lòng bọn họ có dự cảm không tốt.
"Đuổi theo" Liễu Tú Nhã nhíu chặt chân mày hét lớn, vô luận kết quả thế nào, bọn họ cũng đã không còn đường lui, nhất định phải tiêu diệt được con nữ nương nhện này.
"Ca___Ca____Ca" Vốn là động khẩu được che lại kín kẽ, bắt đầu bị quân lính nhện điên cuồng công kích, ở nữ vương kiêu gọi, những quân lính nhện này cơ hồ liều mạng cắn nát mạng nhện giăng ở của động.
Lớp mạng nhện coi như rắn chắc bị một đám quân lính nhện công kích không ngừng thì bắt đầu xuất hiện dấu vết bị bong ra, thậm chí có nơi đã bắt đầu trở nên trong suốt, mơ hồ có thể nhìn ra bóng dáng của vô số nhện biến dị.
"Nắm chặt thời gian" Liễu Tú Nhã đầu mày nhăn chặt thêm, dựa theo kế hoạch lúc đầu là bọn họ nghĩ nữ vương nhện ở tình trạng sinh sản sẽ cực độ hư nhược, bọn họ một kích đắc thủ sau đó có thể nhanh chóng thoát đi, nhưng không nghĩ đến nữ vương lực phòng ngự vượt ngoài dự đoán, tuy rằng đánh lén thành công khiến nàng ta trọng thương nhưng không đủ trí mạng.
Nếu không mau chóng bắt nữ vương thì đợi đám quân lính kia vào bọn họ sẽ bị chận ở chỗ này, dù có Ẩn Linh Đan như cũng không thể che đi thân hình của bọn họ, đám nhện cấp thấp không có trí tuệ thì không sao nhưng những con cấp cao sẽ để ý khác thường, đến lúc đó bọn họ sẽ bị vô số mạng nhện bao trùm, sau đó trở thành bữa ăn khuya cho nữ vương.
Liễu Tú Nhã mím môi, nàng một chút cũng không nghĩ vì đàn nhện góp một phần thịt của mình, cho nên dù liều mạng cũng phải đem con nữ vương kia giết chết.
Nữ vương nhện ở trên đỉnh trần thạch thất di động phi thường nhanh, lợi dụng tám cái chân dài, nàng ta liên tiếp nhảy qua tầng tầng mạng nhện rất nhanh tiêu thất ở lỗ hỗng kia.
Lý Ngự hai tay bốc lên ngọn lửa xanh trắng, lan từ ngón tay đền bờ vai, hắn khép hai bàn tay lại, một quả cầu lửa cực lớn nhanh chóng xuất hiện, khác với cầu lửa bình thường, quả cầu này cũng hiện lên màu xanh trắng kì lạ.
"Ngự Viêm Chi Hỏa" Lý Ngự quát to một tiếng đẩy mạnh quả cầu lửa kia vào tầng tầng lớp tơ nhện phía trên, trong nháy mắt lớp mạng nhện liền hóa thành một mảnh tro bụi, lửa xanh vẫn tiếp tục hướng lên trên di chuyển.
"Ca____Ca______Ca" không bị tơ nhện cản trở, mọi người có thể nghe rõ thanh âm gào thét của nữ vương nhện. Cho dù đứng xa, bọn họ cũng bị sức nóng của hỏa cầu làm choáng váng, huống chi là nữ vương nhện.
"Bịch__" Hỏa cầu đốt cháy toàn bộ tơ nhện khiến cho nữ vương nhện hết đường chạy trốn hơn nữa còn lan đến trên người nàng ta, sơ xuất một chút đã rơi xuống phía dưới, nhưng rất nhanh một tầng mạng nhện do mạng ta bắn ra đỡ lấy thân hình cồng kềnh của nàng ta.
"Ca____Ca______Ca" nữ vương nhện miệng không ngừng gầm rú những tiếng đinh tay nhức óc, có lẽ không cam lòng bị người vây công liên tục, lần đầu tiên phát ra công kích.
Vài đạo tơ nhện to dầy bắn thẳng về phía Liễu Tú Nhã, rất rõ ràng, dù là khác giống loại nhưng sự đố kị giữa các giống cái luôn luôn có, mục tiêu công kích đầu tiên của nữ vương chính là Liễu Tú Nhã vẫn đứng phía sau mấy nam nhân.
Liễu Tú Nhã hừ lạnh một tiếng, cổ tay khẽ chuyển, Âm Huyền Kiếm xuất hiện nhanh chóng trong tay nàng,hai chân linh động nhẹ nhàng tránh thoát khỏi mấy đạo tơ nhện bắn tới, chân phải đạp mạnh một cái bay thoắt lên chính diện đối mặt với nữ vương thật mạnh chém xuống.
"Ca_____" Nhện nữ vương từ miệng phun ra một tầng lưới nhện thật dầy ngăn cản kiếm chiêu của Liễu Tú Nhã, nhưng điều bị một kiếm của Liễu Tú Nhã cắt nát, phong nhận còn thừa lại bay thẳng về phía thân thể nữ vương, phía dưới vô số dị năng phóng lên hỗ trợ cho Liễu Tú Nhã, nữ vương tựa hồ chưa bao giờ gặp quá công kích liên tục này, ngay từ đầu hơi luống cuống tay chân, sơ sẩy bị phong nhận của Liễu Tú Nhã chém đứt tay trái.
Nhưng rất nhanh nàng ta liền trấn định lại, một ngụm nọc độc tưới xuống đám Tống Cảnh Hàn, Lâm Hạo Trạch dậm mạnh chân xuống đất, một bức tường đất nháy mắt chắn ngang tất cả nọc độc, đạo tường đất rất nhanh tạo thành một bệ đất đón Liễu Tú Nhã rớt xuống, Lý Tu, Mộc Tuấn Khanh rất nhanh làm động tác kéo dây cung, 5 đạo băng tiễn cùng 5 đạo kim tiễn cùng đồng thời bắn ra ghim thẳng vào phần bụng dưới của nhện nữ vương.
"Ca_________" Nữ vương nhện thống khổ la hét, di nhiên bị 10 đạo quang tiễn này thương tổn không nhẹ, Liễu Tú Nhã hai tay kháp quyết muốn đánh ra công kích thì đột nhiên nàng cảm thấy có một tia nguy hiểm, quyết đoán buông tha lần công kích này, mạnh nhảy về phía sau, thoát đi vị tró vừa rồi.
"Pằng_____" Một viên đạn găm thẳng xuống dưới đất, không có tiếng súng nổ rõ ràng nó được bắn từ súng giảm thanh đặc chế để đối phó tang thi
"Súng hãm thanh, ở đây có người khác" Lý Tu vừa sợ vừa giận. Sợ chính là lúc nãy, nếu không phải Liễu Tú Nhã cảm giác nhạy béng, hiện tại cũng đã trọng thương mà giận thì kẻ này là nhận loại mà không giúp bọn họ vây giết nhện biến dị, trái lại đánh lén bọn họ quả thật khốn kiếp.
Tống Cảnh Hàn sắc mặt trầm xuống, thu hồi mấy mũi Lôi tiễn muốn bắn về phía nữ vương nhện, hắn chuyển đường bắn sang phương hướng viên đạn vừa nãy.
"Rống_______" Rất nhanh phía sâu trong hang ngầm trên vách tường đất truyền đến tiếng rít gào mang đầy vẻ tức giận, Tống Cảnh Hàn hơi nheo mắt lại, trên mặt toát ra vài phần kinh ngạc.
"Chuyện gì xảy ra" Một kiếm bức lui nhện nữ vương, Liễu Tú Nhã lui đến bên Tống Cảnh Hàn, một bên hỏi, một bên cảnh giác nhìn chằm chằm hướng công kích của nữ vương nhện.
Tống Cảnh Hàn lộ ra biểu tình cô quái: "Hình như chúng ta đụng người quen"
"Người quen" Liễu Tú Nhã nhíu nhíu mày, nàng không cảm thấy vào cái loại thời điểm này sẽ có người quen nào thừa cơ hội đánh lén bọn họ.
"Ca__Ca" Nữ vương nhện tựa hồ là bất mãn vì mình bị bõ qua, miệng rộng mở lớn, một ngụm nọc độc phun thẳng vào người Liễu Tú Nhã.
Liễu Tú Nhã vội vàng né tránh, hết lần này đến lần khác, đột nhiên lại có một tảng đá lớn đột nhiên xông ra, vừa lúc ngăn cản đường né tránh của nàng.
"Chết tiệt" Liễu Tú Nhã mắng nhỏ một tiếng, dùng kiếm mạnh mẽ bổ ra tảng đá, nhưng chỉ chậm lại trong vài giây, nọc độc của nữ vương liền rơi vào trên vai Liễu Tú Nhã, trong nháy mắt đốt cháy vải dệt, da thịt nơi đó hiện lên bọt khí màu đen, vết thương tỏa ra mùi tanh tưởi.
Liêu Tú Nhã chỉ cảm thấy độc tính như dọc theo vết thương muốn khuếch tán, nàng vội từ túi càn khôn lấy ra một thanh chùy thủ nhanh chóng cắt ngang khối thịt thối đen trên vai.
Tống Cảnh Hàn, Lý Ngự, Lý Tu, Mộc Tuân Khanh, Hạ Hầu Nghị, Lâm Hạo Trạch ánh mắt sáu người đồng thời lóe lên tia tàn độc, Tống Cảnh Hàn nhắm vào hang ngầm trên vách tường chế xuất ra ba con điện long bắn thẳng vào đó, trong động ngậm rất nhanh truyền đến tiếng kịch liệt va chạm, Lý Tu trực tiếp hoá ra năm đạo băng tiễn hướng bên cổng ngầm lao nhanh đến, một tiếng rít gào như loài dã thú vang lên từ hầm ngầm đó.
"Không phải người sao" Liễu Tú Nhã nghi hoặc.
Viên đạn vừa rồi tuyệt đối là người mới có thể bắn ra nhưng tiếng kì quái gầm gừ này là chuyện gì, Tống Cảnh Hàn cũng nghi hoặc, lúc nãy thanh âm mà hắn nghe được tuyệt đối là rất quen. Một bóng người bị công kích của bọn họ ép đi ra.
"Vương Hổ" Hai bên vừa thấy mặt, Lý Tu cắn răng hét lớn, hắn không ngờ tập kích bọn họ dĩ nhiên là kẻ mà bọn họ muốn tìm, trọng điểm là vì sao tên bỉ ổi này lại còn sống.
"Sai" Liễu Tú Nhã rất nhanh phát hiện điểm không thích hợp, tuy rằng nàng chỉ nhìn qia Vương Hổ vài lần nhưng đối phương lúc này biểu tình dữ tợn, sắc mặt tím đen, căn bản không giống nhân loại bình thường.
Trọng yếu hơn lúc này cả thân thể hắn dĩ nhiên treo ngược trên không trung, Liễu Tú Nhã không biết Vương Hổ này, đến cùng là làm sao mà bảo trì dc trạng thái lơ lửng như vậy, nói chung Vương Hổ cả người điều phát sinh một cổ vị đạo quỷ dị.
"Ca____Ca" Trong miệng Vương Hổ kiêu lên thanh âm ca ca cổ quái, trên người bị công kích vừa rồi mà bị thương nhưng máu chảy ra không phải đỏ tươi mà là dịch thể đen kịt như mực.
"Cẩn thận, tên này không bình thường" Liễu Tú Nhã đề phòng nhìn chằm chằm hai địch nhân phía trước.
"Cùm cụp___cùm cụp" Thanh âm quen thuộc mà phiền chán vang lên, Liễu Tú Nhã không cần ngẩng đầu cũng biết lúc này phía trên các mạng nhện vừa rồi con nữ vương này giăng ra đã bu đầy quân lính nhện, những cấp thấp nhện biến dị này không làm khó được bọn họ nhưng tơ nhện của chúng thì ở một trình độ nào đó nó kéo dài thời gian của họ.
Vô số mạng nhện cùng nọc độc giống như mưa từ trên trời rơi xuống đầu họ, thậm chí cũng không ích nhện biến dị từ trên cao nhảy xuống, nỗ lực muốn từ trên người bọn họ cắn xuống một khối thịt. Lý Tu trực tiếp dựng lên tường băng bao phủ cả nhóm bọn họ, Liễu Tú Nhã nhanh chíng xuất ra một cây quạt ngọc, thẩy ra bên ngoài, ngón tay nhanh chóng hoạ xuất ra một đồ ấn, một đoá hoa sen vàng rực rỡ lấy mắt thường nhanh chóng nở rộ và trở nên to lớn, Liễu Tú Nhãn bàn tay nhanh chíng khép lại, hoa sen bể ra thành hàng ngàn miếng bay vụt đi đến chỗ quân lính nhện, nhất thời bọn lính bị mảnh nhỏ chạm vào điều liên tục nổ tung.
Nhện nữ vương lớn tiếng rít gào kiêu gọi luc quân lính nhện chui vào lỗ hỗng trước cửa động càng nhày càng nhiều, nhưng lũ quân lính này chỉ toàn là sơ cấp, mới bước vào đã bị mảnh hoả sen giết chết, hoàn toàn không có cao cấp nhện đực xuất hiện.
"Muốn gọi người à, hừ, chồng ngươi điều bị ngươi ăn hết, hiện tại ngươi còn muốn kiêu ai tới" Liễu Tú Nhã châm chọc nói, vận dụng linh lực điều khiển Âm Huyền Kiếm bay giữa không trung, vèo một tiếng như phá không mà đi, bắn về phía mặt của con nhện nữ vương.
Nữ vương nhện tuy không hiểu tiếng người, nhưng rất rõ ràng trên mặt Liễu Tú Nhã rõ ràng châm chọc nàng, nàng ta hé miệng một sợi chỉ bạc phun tới. Liễu Tú Nhã khom người một cái, tránh ra công kích của nhện nữ vương, nhưng không nghĩ tới một sợi chỉ bạc này không giống như nàng nghĩ sẽ biến ra tấm lưới lớn, mà trực tiếp dính vào vách đá, theo sát đó nhện nữa vương theo dây tơ này bay tới, đông thời thoát đi công kích của Âm Huyền Kiếm.
"Nga, ra là như thế" Liễu Tú Nhã vẻ mặt bừng tĩnh, nàng còn hết sức buồn bực nghĩ con nhện to kinh người này làm cách nào treo được giữa không trung, hiện tại xem ra là dựa vào cái dây tơ nhỏ xíu nhưng dị thường rắn chắc này.
"Ca____Ca" Nữ vương nhện rất nhanh lần thứ hai phun ra vài sợi to nhện,sau đó nương theo những tơ nhện đó ở giữa không trung dao động qua lại, miệng không ngừng phụt lên nọc độc, nỗ lực giết chết cái nhóm địch nhân không ngừng quấy rầy nàng sinh con này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.