Tống Cảnh Hàn nhìn thời gian thì kết thúc việc hấp thu tinh hạch trong tay, vốn dĩ hôm nay tính toán lên đường nhưng Liễu Tú Nhã trình bày việc có thể chế thuốc từ đám động thực vật biến dị nên mọi người quyết định khởi hành trễ hơn một ngày để thu thập tài liệu thuốc từ đám dơi biến dị kia, nếu chuyện này là thật thì sẽ có rất nhiều người bệnh được cứu, phải biết là hiện tại trong thành phố là địa bàn của tang thi muốn tìm thuốc thì không khác nào đi chịu chết mà con người ai lại không bệnh cho dù là dị năng giả đi chăng nữa.
Tống Cảnh Hàn nghĩ đến chủ nhân của sự cống hiến đó thì nhíu mày, nói thật hắn cũng không biết cảm tình mà mình dành cho Liễu Tú Nhã là như thế nào, có lẽ thêm một thời gian nữa hắn có xác định chính xác, Tống Cảnh Hàn vừa đi vừa nghĩ, khi bước đến một góc cây cách xa đoàn xe thì cảnh giác mà dừng lại quan sát, mới vừa rồi hắn giống như nghe một ích tiếng vang kì lạ, không lẽ là tang thi, hắn đi theo tiếng vang phát ra thì nhìn thấy tình cảnh làm hắn cứng người không biết nên tiếng hay nên lùi.
Liễu Tú Nhã đứng tựa lưng trên một góc cây to, vẻ mặt đỏ ửng khác thường, mà quần áo lại không chĩnh tề, lúc này chiếc áo sơmi trên người đã bị Liễu Tú Nhã cọ rớt đi phân nữa cúc áo, một đôi thỏ ngọc trắng bóc được bao lại trong lớp áo lót ren đen dụ hoặc như cầu xin người ta cắn lên, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-tang-thi-dua-my-nam/1385157/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.