Mục Liên Hạ biết mình không phải người tốt, hoặc là nói trước kia, nhưng hiện tại đã không còn tâm lực đó nữa.
Cậu lúc trước đến Lam Tinh kỳ thật là muốn hỏi thăm tin tức cụ thể của Ngụy Nham. Đời trước lúc này Mục Liên Hạ vẫn nghĩ làm sao để thoát khỏi lại không nghĩ đến lại vào tay Ngụy Nham, dù sao khi đó là Ngụy Nham một tay khống chế họ.
Đúng, không chỉ có Mục Liên Hạ, trừ cậu còn có ít nhất bảy người, trong đó có một người thậm chí vừa mới lên THPT.
Mà hiện tại, cậu lại biết, Ngụy Nham vậy mà lại có vợ? Hắn kéo các cậu bé vốn vô tội xuống nước, nhưng chính hắn lại có vợ?! Hơn nữa thoạt nhìn cũng không phải là bí mật, có lẽ cũng chỉ gạt họ đi.
Không, có lẽ không gạt… Là do cậu không hề nghĩ đến, cũng không biết được.
Hiện tại, cậu biết.
Chỉ là… vợ của nhân tra Ngụy Nham, sẽ là cái dạng gì?
Mục Liên Hạ híp mắt, một hơi uống cạn ly soda chanh, sau đó bĩu môi với Eddie: “Mất hứng, thì ra là một tên lừa đảo.”
Eddie vừa lau ly vừa dùng mắt quét cậu: “Tôi đâu biết chứ, cậu cũng đừng nói là tôi nói.”
Mục Liên Hạ cười tủm tỉm: “Tôi biết mà tôi biết mà, anh chỉ làm cho tôi một ly soda chanh mùi vị không tệ mà thôi, này, đóa hoa hồng này coi như tiền boa đi, dù sao anh làm tôi mất hứng không ít.”
Eddie buông ly trợn trắng mắt, lại thuận tay kéo qua một ly khác rót soda: “Thôi thôi thôi, tôi thấy cậu thuận mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/37075/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.