Mục Liên Hạ lập tức ngây ngẩn.
Cậu mơ hồ đoán ra người kia có lẽ là trộm, nhưng hoàn toàn ngoài ý muốn là tên trộm kia lại trực tiếp vu oan lên đầu cậu!
Trong nháy mắt gặp bất lợi, cậu bị người kia kéo dậy nghe người kia quở trách: “Nhìn mày một chàng trai nghiêm chỉnh mà sao lại đi làm mấy chuyện trộm cắp này hả?! Có tay có chân chẳng lẽ mày không biết tự lực cánh sinh hay sao? Nhất định muốn làm việc này? Người ta có lẽ cho qua, nhưng hôm nay tao bắt được này thì sẽ không cho mày qua như vậy! Nhìn đi, tang vật cũng lấy được! Túi xách còn ở trong tay mày đó!”
Cuối tháng bảy không tính là giờ cao điểm đi đường xa gì, mà lần này ở trên xe, bên Mục Liên Hạ có 6 chiếc giường cũng chỉ có ba người ở, cũng chính là cậu, người đàn ông đó cùng với người phụ nữ bị trộm túi xách.
Lúc này người phụ nữ đó không biết tìm đèn pin từ đâu, chiến thẳng lên mặt Mục Liên Hạ, cậu trong nháy mắt nhắm mắt lại, sau đó lại bị người đàn ông kia bắt lấy cánh tay.
Mục Liên Hạ cùng cái kia trả đũa nam nhân ở giường đối diện nhau, mà người phụ nữ thì ở giường trên người đàn ông. Lúc này người phụ nữ kia đã bò xuống giường, cả giày cũng không kịp mang liền kéo cái túi xách mà người đàn ông còn cầm trên tay ôm vào trong lòng, sau đó dùng đèn pin chiếu vào túi bắt đầu lục lọi. Mà người chung quanh hiện tại cũng vây quanh lại, cả nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/37070/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.