Mục Liên Hạ không tính làm khó bản thân, huống chi khi cậu và Lý Thụy Phong quen nhau thì cũng không phải do bối cảnh gì cả. Cậu chỉ là một sinh viên nghèo, đủ khả năng là được.
Sau đó đột nhiên cậu liền nghĩ tới tốc độ làm hư chuột máy tính và bàn phím của Lý Thụy Phong.
Lý Thụy Phong bình thường là dáng vẻ thiếu niên tốt, nhưng trên thực tế không thể không nói, hắn coi như là một thiếu niên nghiện internet, không chạm không nghĩ, vừa chạm thì ai cũng đừng quấy rầy hắn, nếu không thì nóng nảy.
Lúc trước ở nhà Lý Thụy Phong một tháng liền là như vầy, máy tính của hắn còn đặt ở phòng khách, lúc tức giận liền ném chuột đập bàn phím. Nhưng cái tính xấu này chỉ có ở trong game, khi khác vẫn là một thiếu niên tốt.
Đối với chuột máy tính bàn phím cậu cũng không quá hiểu, nhưng tặng thì vẫn có thể đi…
Nghĩ đến đây, cậu không khỏi like cho sự thông minh của mình.
Mục Liên Hạ không biết mấy thứ này, Tống An Hoài lại biết, dù cho không biết, nhưng tốt xấu gì thì công ty hắn cũng làm về cái này. Ngành đại học của Tống An Hoài là ngành kinh tế, cũng học nghiên cứu sinh, sau đó hùn vốn với người ta mở công ty, hắn phụ trách quản lý, đối phương kỹ thuật nhập cổ phần, sau đó Hạ thiếu gia làm bạn phụ trách đầu tư.
Tống An Hoài và bạn học kia của hắn cũng không phải thế gia gì, nhưng cũng không tệ. Tống An Hoài đứng thứ ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-sach-uoc-nguyen/2473264/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.