Nam nhân điểm điểm đồ ăn, Bạch Trần Tinh kỳ lạ khi tất cả đều không có xuất hiện rau mùi. Ngày đến cả thân nhân còn không biết nguyên chủ bị dị ứng với rau mùi, Kim tam gia làm sao biết được?
A, là hắn nghĩ nhiều rồi. Lấy thân phận địa vị của Kim tam gia, biết rõ tường tận về một người có khó khăn gì? Giống như cái búng tay giống nhau.
Có thể quen biết được với Kim Vũ, nguyên chủ đã trải qua đồng thuận từ Kim gia. Từ sơ yếu lí lịch, sức khỏe, vòng quen biết Kim gia đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Thiếu niên cũng không đắn đo chuyên tâm thưởng thức mỹ thức. Nam nhân từng cữ chỉ tao nhã nhanh chậm có độ còn thường thường gắp cho thiếu niên thứ gì đó. Nam nhân ăn không bao nhiêu, tất cả thức ăn đều vào bụng của thiếu niên.
Bạch Trần Tinh ăn no căng nhưng khi nhìn đến ly kem mát lạnh thơm ngon. Hắn vận nội công áp xuống đống thức ăn xuống dạ dày, vui vẻ xúc kém tiếp tục ăn.
" Ta đưa ngươi trở về nhà. " Nam nhân chú ý đến vẫn luôn vui vẻ tiểu hài tử trở nên buồn bã không vui, hắn biết rõ nhưng vẫn cố hỏi. " Có chuyện gì khiến tiểu Úc của chúng ta buồn? Thúc thúc giúp tiểu Úc hết giận có được hay không? "
" Thúc thúc, ta không cần trở về nhà… Ở nơi đó không ai cần ta cả…" Thiếu niên hộc mắt chợt đỏ, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập nước mắt. Bộ dạng quật cường không muốn khóc thành tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3515513/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.