Nam nhân sắc bén ánh mắt, ngón tay giơ lên ý tứ bảo mọi người im lặng. Hắn mở ra quang não, lập tức có thể nhìn thấy mặt mày xám xịt tiểu nhân nhi. Không khỏi có chút buồn cười. " Có chuyện gì?! "
Phó tướng ngồi phía dưới nhìn đại nhân của bọn họ mỉm cười, trợn mắt há mồm, cằm muốn rớt đầy đất. Ai ai cũng tự hỏi, đại nhân sẽ không bị người đoạt xá rồi chứ. Rất nhanh, suy nghĩ đó đã bị một ánh mắt lạnh băng làm cho biến mất. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, đại nhân như bình thường vẫn là tốt nhất.
Lian ngồi gần nam nhân nhất, nhìn thấy hắn ôn nhu sủng nịch biểu tình, trong lòng ghen ghét cực độ, nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường. Không có ai biết, hắn bàn tay dấu dưới bàn siết chặt đến phát đau.
" Ngươi khi nào trở về?! " Bạch Trần Tinh thông qua quang não nhìn rõ sắc mặt của từng người. Người làm hắn chú ý là một nữ nhân, nàng đôi mắt làm cho hắn có một cảm giác rất quen thuộc. " Hết thịt dị thú rồi, ngươi trở về mang theo một ít đi. "
Mặt trời mọc hướng Tây, mặt trời thật sự đã mọc hướng Tây. Trên đời này vậy mà có một người có thể ra lệnh cho nguyên soái đại nhân. Khiếp sợ biểu tình xuất hiện trên mặt các phó quan. Mai ánh mắt thầm rung động, nhìn thiếu niên nhiều hơn vài lần.
" Được, chỉ cần ngươi có thể ăn, bao nhiêu cũng mang về cho ngươi. " Thịt dị thú không thể nói là trân quý, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3389577/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.