" Có chuyện gì làm người phải đích thân đến đây?! " Bạch Lạc Vân dương mắt nhìn nam nhân tây trang phẳng phiu, ánh mắt sắc bén Yến Hoằng tiến vào. Yến Hoằng rất ít khi đến Bạch thị, trừ phi có chuyện quan trọng cần hắn đích thân đến.
" Ngươi xem một chút. " Bạch Lạc Vân tiếp nhận đồ vật trên tay hắn, lật ra xem. Ánh mắt từ bình lặng đến nghi hoặc, tức giận cuối cùng là bất bình. Hắn nhận được cái gật chắc chắn của nam nhân. Ngón tay run run, trên môi bất giác nở một nụ cười lạnh lẽo.
" Hay!! Ta thật sự đã quá coi thường ngươi, Văn Phong! " Hắn từ lâu đã biết Văn Phong không phải là loại người tốt đẹp gì. Không ngờ hắn có thể làm đến mức này, cầu kết với chủ đất hãm hại hắn, hãm hại Bạch thị. Bạch Lạc Vân hắn con người chưa từng đi gây thù chuốc oán với ai. Nếu không phải đệ đệ quen biết hắn, Bạch Lạc Vân cũng không biết Văn Phong là người nào.
Văn Phong hết lần này đến lần khác làm khó dễ Bạch thị. Đầu tiên là Bạch Lạc An, tiếp theo đó là cướp về không ít bản hợp đồng giá trị…Văn Phong, hay cho một cái Văn Phong!!
Nếu Bạch thi thật sự như Văn Phong mong muốn, hắn không giám nghĩ đến hậu quả! Bạch Lạc An nhìn Yến Hoằng, trầm giọng nói. " Sao ngươi biết, miếng đất đó có vấn đề. " Chủ sở hữu che dấu đến thâm sâu, hắn cũng quá chủ quan, suýt chút nữa làm bọn họ toại nguyện.
" Là phu nhân của ta. " Bạch Lạc An giật mình nhìn ôn nhu như dòng nước ấm nam nhân. Hắn hận không thể cho hắn một nắm đấm. Cái gì phu nhân?! Ai là hắn phu nhân?!! Tại sao không phải Yến Hoằng là phu nhân mà đệ đệ hắn là phu nhân?! Hắn lại vì đệ đệ bảo bối mà thương tiếc, tự hào. Lại cảm thấy bản thân vô cùng thất bại. Để cho An An lo lắng nhiều như vậy.
" Ngươi giải quyết như thế nào?! Có cần ta giúp đỡ hay không?! " Điều tra miếng đất này thật sự gặp chút ít khó khăn, không biết ai đã giúp bọn họ một phen. Người này che dấu danh tính cực hảo, cho dù là hacker của Yến thị cũng tìm không thấy.
" Cần a! Vì sao không cần! " Bạch Lạc Vân hắn có thù tất báo người. Hắn có thể giải quyết được Văn Phong, nhưng ai sẽ từ chối một công minh mạnh mẽ như Yến tổng Yến Hoằng vị đây. Hắn muốn Văn thị cùng Văn Phong, biến mất khỏi A thành.
" Tốt, hợp tác vui vẻ. " Bạch Lạc Vân Yến Hoằng nhìn nhau cười cười, hai người lại không thấy chút gì niềm vui ở bên trong. Văn Phong, ngươi phải gánh chịu hậu quả.
" Ngươi nói cái gì?!! Bạch thị rút lui?! Làm sao có thể?!! " Văn Phong hoảng sợ đi qua đi lại trong phòng. Lẽ nào Bạch thị phát hiện ra mảnh đất có chỗ không đúng?!! Văn Phong suy nghĩ rất nhiều chuyện. Bạch thị không còn có ý định muốn mua miếng đất kia, hắn làm sao công đạo được với chủ đất?! Hắn chậm chân một bước, không thể rút lui kịp thời.
Văn Phong cũng sẽ không đi mua một miếng đất không mang lại cho hắn bất kỳ giá trị nào. Chủ đất lục đục chạy đến, chấn vấn Văn Phong. " Ngươi không phải nói bọn họ chắc chắn sẽ mua sao?!! Bây giờ hay rồi, một đồng tiền cũng không có!! " Chủ đất chờ đợi rồi lại chờ đợi, nghe lời Văn Phong ra với cái giá trên trời, hòng được chuộc lợi. Bạch thị không cần miếng đất đó nữa, nhà nước sẽ nhanh chóng đi thu hồi. Chủ đất trái tim đau cực. Hắn ma xui quỷ khiến gì, vậy mà nghe lời Văn Phong!. Ngôn Tình Nữ Phụ
Văn Phong đã chìm vào cõi bồng lai, không nghe lọt vào tai những lời chủ đất nói. Bạch thị đã biết, bọn họ chắc chắn biết người đứng sau mọi chuyện là hắn. Văn Phong sợ hãi nghĩ thầm, Bạch thị sẽ trả thù hắn cùng Văn thị.
Không làm Văn Phong kịp trở tay, Bạch Lạc Vân cùng Yến Hoằng hành động. Sẽ không để Văn thị nhẹ nhàng bị phá sản như vậy. Văn thị trốn thuế, ăn hối lộ, cắt giảm vật tư, buôn bán thuốc phiện, làm ăn phi phát từ từ được đưa ra ngoài ánh sáng.
Văn Phong bị cát sát mang đi tại nhà riêng. Trần Ngọc thần hồn lạc phách, cầu xin cảnh sát thả Văn Phong ra. Hắn tối hôm qua còn bị Văn Phong lao lực một phên, một cực, không bao lâu đã ngất xỉu. Cảnh sát đồng chí săn sóc, gọi cứu thương cho hắn.
Văn thị phá sản là điều không thể nghi ngờ. Ôm mối nợ trăm vạn cùng với thanh danh tẫn hủy Văn Phong mặt mày không cảm xúc, hai mắt vô thần nhìn song sắt cánh cửa. Trần thị không thể cứu giúp Văn Phong, còn bị liên lụy. Chỉ sợ, Văn Phong sau này chỉ có thể cả đời ngồi nhà tù.
Trần Ngọc đến thăm Văn Phong, nước mắt lưng tròng nói hắn sẽ tìm cách cứu Văn Phong. Văn Phong không để vào tai những lời hắn nói. Trần Ngọc không tiền không quyền, hắn làm sao có thể cứu được hắn?!
" Ta đi cầu xin Bạch Lạc An, hắn có thể cứu ngươi. " Không chờ Văn Phong hoàn hồn, Trần Ngọc chạy đi. Văn Phong nắm chặt song sắt run rẩy, phải. Còn có Bạch Lạc An, hắn nhất định sẽ cứu hắn, Văn Phong hắn còn có một tia cơ hội.
" Ngươi có thể về nằm mơ. " Trần Ngọc không giám tinh nhìn thiếu niên. Hắn nói cái gì?!! Hắn nói hắn có thể đi nằm mơ?!? Hắn không muốn cứu Văn Phong?!! " Bạch Lạc An, sao ngươi có thể độc ác như vậy?! Thấy chết mà không cứu?!! " Trần Ngọc hận Bạch Lạc An, hận hắn máu lạnh vô tình. Nhìn chính bản thân chật vật, Bạch Lạc An lại sung sướng hạnh phúc, hắn đố kỵ ghen ghét toàn bộ hiện ra ánh mắt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]