" Chủ nhân, ngài không sao chứ?! " 001 ánh mắt to tròn lóng lánh kèm theo sự buồn bã ũ rũ nhìn chằm chằm vào thiếu niên. Rời đi nam nhân kia, chủ nhân tình thần xa sút vài phần, cả ngày chìm đắm trong suy tư. Tình cảm đi từ thế giới này đến thế giới khác, chỉ mong chủ nhân có thể vượt qua được. Bởi vì, chúng ta còn rất nhiều thế giới nữa phải trải qua. Nó không muốn chủ nhân quá đề nặng vào tình cảm.
" Ta không sao. Đã làm cho 001 lo lắng rồi. " Bạch Trần Tinh ôm lấy cục bông nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng cọ cọ. Có nhớ nhung, có thương cảm, nhiều hơn là hụt hẫng. Nam nhân là người đầu tiên mang tình yêu đến với hắn, làm hắn hiểu được cái gì là yêu một người. Nhưng hắn rõ hơn ai hết, hắn không đến nơi này để nói chuyện yêu đương. " 001, truyền tải cốt truyện đi. " Bạch Trần Tinh quyết định không tiếp tục, không cần như các cac nhớ về nó nữa. Càng nghĩ càng thấy đau đầu.
" Đúng vậy. " Cơn đau nhẹ bất chợt phát tác, một đoạn ký ức dung nhập vào trong não bộ. Cơn đau đến thật nhanh mà đi cũng nhanh. Bạch Trần Tinh chậm chạp tiếp thu cốt truyện cùng ký ức của nguyên chủ.
Nguyên chủ tên gọi Bạch Lạc An, là tiểu thiếu gia của Bạch gia, được cha mẹ ca ca cùng tỷ tỷ yêu sủng trưởng thành. Đúng chuẩn với danh xưng công tử bột hào môn. Nguyên chủ không cần vài gánh vác giống như hai ca ca tỷ tỷ bôn ba mệt nhọc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-rot-quang-hoan-vai-chinh/3389558/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.