Bữa tiệc mà Lưu Diệu Văn nói là một nhóm bạn đi uống rượu và chơi vài trò tiêu khiển. Nó thậm chí không có chủ đề. Hạ Tuấn Lâm thực sự không hiểu tại sao Lưu Diệu Văn bắt cậu nhất quyết phải đi đến đây.
Cậu không biết bất kỳ ai trong số những người trong bữa tiệc, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trong góc như tự tạo cho mình khoảng cách với bất kỳ ai muốn đến gần.
Nhưng những người ở đây đều có vẻ quen biết cậu, và họ lần lượt đến nâng cốc chúc mừng.
Hạ Tuấn Lâm ngẫm nghĩ mình vẫn là bạo chúa học đường thống trị phe bá chủ, mọi người đến chúc rượu là chuyện bình thường nên uống vui vẻ.
Nhưng ngay sau đó, cậu dần nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Những người này đi tới đi lui, tựa hồ là cố ý chuốc say cậu, có người tới chào và chúc rượu cậu tới ba lần!
Não bộ dần dần bị rượu làm tê liệt, cảnh vật xung quanh trở nên mờ mịt.
Hạ Tuấn Lâm cố gắng đảo mắt xung quanh để tìm Lưu Diệu Văn và cuối cùng đã tìm thấy hắn ở một góc.
Lưu Diệu Văn một mình ngồi trên ghế sô pha, hai chân dài gác trên bàn, mặt chống một bên, ngón tay đập trên ghế sô pha, mí mắt nhướng lên.
Lơ đãng nhìn sang chỗ cậu.
Có người bước tới chỗ Lưu Diệu Văn và nói gì đó, chỉ thấy Lưu Diệu Văn gật đầu và sải bước đi tới trước mặt cậu.
Một dòng chữ lớn hiện lên rõ ràng trong tâm trí Hạ Tuấn Lâm: Kết thúc rồi, baby à, em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nua-nam-sua-kich-ban-toi-qua-met-moi-roi/233641/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.