Hạ Tuấn Lâm im lặng vùi mặt vào ghế sô pha, cho dù Lưu Diệu Văn có khiêu khích gì đi chăng nữa, cậu ấy cũng sẽ không bao giờ trả lời.
Sau đó, Lưu Diệu Văn cũng im lặng, tiếp đến là tiếng bước chân và tiếng đóng cửa. Khi Hạ Tuấn Lâm ngẩng đầu lên khỏi ghế sô pha, bóng dáng của Lưu Diệu Văn đâu rồi, cái này, cái này... Đây là vầng hào quang của nhân vật chính sao? Bạn có thể đi lại tùy ý trong nhà của người khác?
_____
Ngày hôm nay cậu thực sự rất bi thảm, cũng may nội dung cốt truyện đã đẩy đi được một chút, Tuấn Lâm tự an ủi mình trong lòng.
Cốt truyện phải tiếp tục, và cậu phải tìm cách để được học cùng lớp với Tống Á Hiên.
Thân là lão đại trong trường, lại là con nhà giàu có, cậu nghĩ chuyện muốn chuyển lớp có lẽ cũng không thành vấn đề. Người xưa có câu, gặp chuyện tìm mẹ. Vì thế bà Lý vừa về đến, Hạ Tuấn Lâm liền nói với mẹ cậu muốn chuyển lớp.
Mẹ cậu kịch liệt phản đối yêu cầu của cậu, Hạ Tuấn Lâm nhất quyết không nghe, liền bỏ về phòng.
Vừa vào cửa, cậu thở dài nhẹ nhõm, lén nhìn mẹ qua khe cửa, bà ấy đang nghe điện thoại, ôm ngực và không nhìn lại. Thật tốt.
Hạ Tuấn Lâm tự nhiên có một dự cảm chẳng lành.
Tối đến, cậu chuẩn bị phải đối diện với một điều tồi tệ.
Hạ Tuấn Lâm đang nghịch điện thoại thì bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa.
Cậu một bên nhìn điện thoại lướt bản tin, một bên nói vọng ra "có chuyện gì?"
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nua-nam-sua-kich-ban-toi-qua-met-moi-roi/233634/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.