Hứa Kinh Trập lần này nhờ Trương Mạn sắp xếp xe mini van bảy chỗ cỡ lớn, loại mà có thể nằm thẳng người ở phía sau để thuận tiện cho Lương Ngư nghỉ ngơi, nhưng Lương Ngư hình như không mệt. Hắn tháo kính râm xuống, trừ lúc đầu ôm Hứa Kinh Trập một chút thì cũng không để lộ quá nhiều cảm xúc.
Chu Hiểu Hiểu lén lút nhìn trộm qua kính chiếu hậu, thấy Lương Ngư chỉ ngồi bên cạnh Hứa Kinh Trập, dùng một tay nắm lấy hai bàn tay thầy Hứa, thi thoảng sẽ quay qua nhìn anh một chốc.
“Về tới nơi thì ngủ một giấc trước đã.” Hứa Kinh Trập ngược lại nói khá nhiều, “Tắm cái chứ? Hôm nay anh ngâm bồn đi. Lúc chiều dì giúp việc đã quét dọn rồi.”
Lương Ngư cười đồng ý: “Được.”
Hắn nhìn đăm đăm mặt Hứa Kinh Trập, bỗng áp sát lại, chạm vào lông mi anh, hỏi: “Sao mắt em lại sáng thể nhỉ, đeo lens sao?”
“…….” Hứa Kinh Trập câm nín mất một lúc rồi nói: “Sao có thể chứ.”
Vì đi gấp nên Hứa Kinh Trập gần như để mặt mộc hoàn toàn. Anh thấy Lương Ngư nói vậy thì lại lo lắng, lấy điện thoại ra soi mặt mình, sợ có chỗ nào không đẹp.
“Đừng nhìn nữa.” Lương Ngư nắm lại tay anh vào trong tay mình, mân mê không buông. Hắn bảo, “Em bây giờ đẹp chết đi được.”
Tài xế phải mất kha khá thời gian mới cắt đuôi được nhóm phóng viên bám theo, về tới biệt thự thì đã nửa đêm. Chu Hiểu Hiểu tiễn hai thầy xuống xe, còn nhân tiện rất tri kỷ hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nghia/2431103/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.