Không khí xung quanh từ đầu đến cuối đều yên tĩnh quỷ dị khác thường. Tô Bạch đứng trên khán đài, chiếc khăn trong tay phe phẩy vô cùng vui sướng. Sau khi hát lại một lần, nhìn vẻ mặt đờ đẫn của mọi người, trong lòng cười lạnh, trên mặt vẫn cười thẹn thùng như cũ, nói: “Ta hát rất tốt, nếu không ta hát lại một lần nữa ~?!” 
Dứt lời, nàng định rống lên một lần nữa thì tú bà rốt cuộc cũng khiếp sợ phản ứng lại! Bà ta vội vàng đi từ trong góc của khán đài tới chính giữa khán đài, tuy nói với Tô Bạch nhưng ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía chỗ ngồi của ba vị giám khảo, ánh mắt tuyệt vọng mà bi thương! Chỉ nghe bà nói: “Cô nương, thời gian thi của cô nương đã hết, mời lát nữa xem kết quả.” Lại hướng về phía những người dưới khán đài giới thiệu chương trình, “Vị kế tiếp, Băng Tuyết cô nương…” 
Chỗ ngồi ban giám khảo còn đang đắm chìm trong ruột già xào vừa rồi chưa tỉnh lại… Tại sao lại có nữ nhân kỳ lạ như vậy? Tại sao lại có diện mạo không giống bình thường như vậy? Phần thị giác và thính giác đã lưu lại trong lòng giám khảo, trở nên ám ảnh không thể xóa mờ! Đời này bọn họ đều sẽ nhớ có một ngày, một kẻ tên là Tiểu dã miêu gợi cảm Tây Môn Tiểu Hận, còn không sánh được với con người, tiếng hát cực kỳ bi thảm, gương mặt cũng trừu tượng cực hạn….. 
Tú bà vừa giới thiệu xong, bên dưới chỉ thấy một trận yên tĩnh rốt cuộc cũng hoàn thần, một trận, hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nga-nu-chinh-cu-tuyet-lam-vat-hy-sinh/178791/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.