Tô Bạch chép chép miệng, đang muốn đứng dậy rời đi, đột nhiên trước mắt xẹt qua một bóng dáng, y phục màu xanh trắng rất ưu nhã, với mọi loại hoa thêu, hết sức trong sáng.
Ba mớ tóc đen tung bay trong không trung, cuối cùng cũng chịu trở về chỗ cũ theo dáng người. Một đôi mắt sáng hứng thú nhìn Tô Bạch trước mặt, cái mạng che mặt không che giấu được nét phong tình.
Đáng tiếc, đúng là vừa tao nhã vừa thanh tân thoát tục như khi lên sân khấu, cũng không trách trên mặt hắn lúc nào cũng có một tấm mạng che mặt màu trắng, và ẩn hiện trong mạng che mặt là bốn cái răng hô.
Tô Bạch nhìn hắn, bên ngoài cười bên trong không cười: “Ngũ Hoàng tử mị hoặc và cuồng luyến đây mà. Ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy?”
Ngũ Hoàng tử mặt mày ôn hòa, khẽ nheo đôi mắt mê ly: “Bổn Vương tới tìm ngươi.”
Lần này là Tô Bạch sửng sốt. Tìm nàng? Tìm nàng làm gì?
“Tìm ta xào ruột già sao?” Tô Bạch theo bản năng tiếp lời.
Ngũ Hoàng tử không để ý, tự mình nói: “Bổn Vương chỉ muốn Tiểu Hắc, nhìn hắn thật lanh lợi, tư chất thông minh, Bổn Vương rất yêu thích.”
“Sao?” Tô Bạch chăm chú nhìn hắn, thử dò xét nói: “Ngũ Hoàng tử, chẳng lẽ ngươi…là đồng tính sao?”
Ngũ Hoàng tử tối sầm mặt, bị nàng chận lời không nói nên lời.
Tô Bạch thấy hắn lặng im như đang ngấm ngầm thừa nhận, vội vang bổ sung, chê cười nói: “Ngũ Hoàng tử bớt giận, đồng tính cũng không có gì không đúng, nam tử với nam tử, một công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-nga-nu-chinh-cu-tuyet-lam-vat-hy-sinh/1573439/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.