Đoàn người của Diệp Cáp Nhã đi mất gần nửa tháng mới tới được Linh Châu. Vào lúc này, Linh Châu đã bước vào hạ tuần tháng tám, mùa thu đã hoàn toàn bao trùm lên tất cả. Gió bắc thổi mạnh mẽ quét qua cao nguyên hoàng thổ. Bụi bay mù trời, còn thiên không lúc nào cũng mang một màu như buổi hoàng hôn vậy
Ngồi bên trong xe ngựa, Diệp Cáp Nhã thích thú ngó ra ngoài cửa xe để ngắm nhìn cảnh sắc bên đường. Ở phía bên trái là những gò thấp. Có những khe nứt tha hồ tung hoành trên trên những lớp hoàng thổ kia, nhìn những khe nứt ấy như là dấu vết của những nhát đao bổ xuống mặt đất. Và ở cách đó mấy dặm nữa chính là con sông mẹ của Đại Đường- con sông Hoàng Hà. Con sông ấy có chỗ chảy quanh co uốn lượn, nhưng cũng có những đoạn, bỗng nhiên con sông ấy hùng hồn, ngưng trọng rồi chồm lên đầy khí thế. Còn bên phải là dãy núi nguy nga hùng vĩ mang tên Hạ Lan Sơn.
“ Duy Tề Nhĩ điện hạ, đi về phía trước hai mươi dặm nữa chính là Linh Châu độ khẩu. Chúng ta sẽ từ đó mà vượt sông Hoàng Hà”
Làm phiên dịch cho Diệp Cáp Nhã là một người thương nhân Túc Đặc, chừng năm mươi tuổi. Ông ta là một thương nhân vẫn thường xuyên buôn bán qua lại giữa Đại Đường với Đại Thực, và có thể nói được tiếng Hán một cách lưu loát. Diệp Cáp Nhã tin tưởng vào ông ta nên đặc biệt đem ông ta từ Ba Cách Đạt theo. Bản thân người phiên dịch này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133960/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.