“ Vậy chúng tôi nên làm gì bây giờ” Hai huynh đệ Bì Da Nhĩ nơm nớp lo sợ hỏi.
Cổ Lan Đức Lạp cười dài: “ Cho nên thương hội đã phải ta tới đây để dẫn đường cho các ngươi, tránh các chốt canh, kiểm tra của Đường quân. Bất quá thương hội muốn xin các người hai trăm kim tệ gọi là phí dẫn đường. Các ngươi có đồng ý không”
Các thương nhân Túc Đặc đều lấy lợi làm đầu, thậm chỉ ngay cả huynh đệ ruột thịt, cũng đem tính từng xu từng hào .. Nếu như Cổ Lan Đức Lạp đề nghị dẫn đường miễn phí thì huynh đệ Bì Da Nhĩ ngược lại sẽ không tin lời hắn nói, nhưng đằng này hắn lại thu phí, như thế anh em bọn họ lại sinh ra tin tưởng hơn. Cả hai thương lượng một chút, hai trăm kim tệ với cả thương đội thì có thể hoàn toàn chấp nhận được, suy tính đến đây, Bì Da Nhĩ liền gật đầu đáp ứng: “ Được rồi! Ta đồng ý, nhưng chỉ có điều tới khi nào quá cảnh tới địa phận Cát La Lộc chúng ta mới thanh toán tiền được không”
“ Không thành vấn đề, các ngươi cứ đi theo ta” Cổ lan Đức Lạp quay đầu một cái, trong ánh mắt của hắn lộ ra một tia tàn độc vô cùng.
Cả thương đội đang từ con đường cái, giờ lại chuyển sang xé rừng, đi trên một con đường mòn. Trên mặt đất phủ đầy những lớp lá cây mục nát, chỉ có tiếng bước chân lạc đà vang vang, chứng tỏ đã rất lâu và rất ít người qua lại con đường này rồi. Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133869/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.