“ Thần không biết bệ hạ giá lâm. Xin bệ hạ thứ tội!”
Trương Hoán cười cười bảo: “ Hôm nay trẫm thị sát Quân Khí Giám. Nhưng Quân Khí Giám cần vải trắng. Trẫm nhớ lần trước trong báo cáo của khanh có tồn kho vật ấy nên trẫm dẫn bọn họ đến xem một cái.”
Trương Duyên Thưởng vỗ trán.” Có! Có! Thần đưa bệ hạ đi.”
Đại Đường có hai kho hàng quan trọng nhất. Một cái là Tả Tàng. Một cái là Thái Thương. Thái Thương chủ yếu là chứa đựng lương thực, nó nằm ở trong Ty Nông Tự. Mà Tả Tàng thì chủ yếu để trữ tiền là chính. Mặt khác các thứ như vàng ngọc, châu báu, tơ lụa đều chứa đựng ở Tả Tàng. Nó chiếm diện tích thật lớn, từ mấy trăm kho hàng tạo thành được canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt.
Trương Hoán muốn tìm vải trắng là thứ hỗn tạp lẫn trong kho. Tả Tàng Thừa dẫn mọi người đi tới trước kho hàng lớn. Mở kho hàng ra, cùng với cánh cửa vang ầm ầm mở ra thì một mùi vị cũ kỹ bụi bặm ập vào mặt. Trương Duyên Thưởng nói áy náy: “ Bệ hạ, ở chỗ này chứa rất nhiều thứ đều là do Túc Tông hoàng đế lưu lại, niên đại rất xa xưa, xin bệ hạ chớ trách!”
“ Trẫm nhớ trong các thứ Quy Tư vương tiến cống lúc năm mới thì có một xấp vải trắng, bây giờ còn chứ?”
“ Vâng! Thần đưa đi.” Tả Tàng Thừa lên tiếng rồi mang theo Hoàng thượng cùng mấy trăm người đi vào kho hàng cực lớn.
Đây là kho hàng Đại Đường quốc gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133803/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.