Tất cả đều bố trí thỏa đáng, chỉ chờ tin tức bên phía Hoàng Thành. Ước sau nửa canh giờ thì có một người cỡi ngựa chạy như bay mà đến bẩm báo với Lý Miễn. “ Các vị Thân vương, Quận vương, Quốc công, Quận công của Hoàng tộc đã đến tổng cộng sáu mươi bốn người. Huỳnh Dương quận vương mời Thượng Thư qua.”
Sáu mươi bốn người. Lý Miễn khẽ thở dài một hơi. Đáng lẽ là phải có chín mươi bảy người đến, xem ra đã có người đổi ý. Nhưng mà có thể tới sáu mươi bốn đã là rất không tồi rồi.
Một canh giờ trôi nhanh. Lý Miễn chỉnh lý lại triều phục một lần cuối cùng. Nhưng hắn không hề đi ra cửa mà là đi tới nội trạch bên trong. Từ thư phòng của hắn có một cái cửa nhỏ đi vào một gian mật thất. Trong mật thất không có cửa sổ, luồng sáng u ám. Lý Miễn châm một cây cây nến đi vào mật thất. Hắn cẩn thận đóng cửa lại. Trong ánh nến mờ tối thì thấy gian phòng đúng là một bộ quan tài. Mà ở trên bàn thờ phía trước quan tài có lập một chiếc bài vị. Nếu như bất cứ người nào đến đều sẽ thất kinh bởi trên bài vị này lại viết tên chính bản thân Lý Miễn. Nói cách khác bộ quan tài này, bài vị này đều là Lý Miễn chuẩn bị cho mình.
Lý Miễn đặt cây nến xuống, khom người thi lễ với bài vị rồi lẩm bẩm: “ Lý Miễn công, ta phải lên đường. Lần đi này có lẽ chúng ta sẽ gặp mặt nhanh chóng, ngươi hãy cầu nguyện phù hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133762/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.