Trong bóng đêm âm thầm, cửa phường Vĩnh Nhạc đang đóng chặt lặng lẽ mở ra. Một toán quân đội như dòng thủy ngân đen không một tiếng động chảy ra khỏi cửa phường nhằm hướng Minh Đức môn phóng đi. Trên đường Chu Tước cực kỳ yên tĩnh, không có một người đi đường nên tốc độ hành quân của đội ngũ này cực nhanh. Chỉ nghe thấy tiếng vó ngựa vang lên “ lộc cộc!” . Không có người nói chuyện, ai nấy đều vẻ mặt cảnh giác nhìn quan sát tình hình chung quanh.
Ở giữa đội ngũ, Trương Hoán mặc một bộ áo giáp màu đen, ánh mắt trầm tĩnh nhìn chăm chú vào phía trước. Buổi trưa hôm nay, Lý Bình đem tất cả ruộng vườn đều hiến sạch, chỉ khẩn cầu Trương Hoán có thể tha mạng cho vợ con hắn. Mặc dù hắn không nói đến cha mình là Lý Miễn, nhưng Trương Hoán lại minh mẫn cảm giác được, Lý Miễn cùng Đoạn Tú Thực sẽ đánh cược một lần cuối cùng. Từ góc độ nào đó thì có lẽ Trương Hoán rất khâm phục sự cố chấp của hai người này. Nhất là Đoạn Tú Thực, ông ấy không giống như Lý Miễn có người cháu đang làm hoàng đế. Ông ta không có bất cứ thứ gì để luyến tiếc mà chỉ vẻn vẹn là vì niềm tin của mình liền không tiếc sức để làm một việc mà không có khả năng thành công, thậm chí còn phải trả giá bằng sự tịch thu tài sản và cái chết của cả nhà. Nhưng khâm phục thì khâm phục, Trương Hoán cũng sẽ không bởi vì khâm phục mà bỏ qua cho bọn họ. Đây là chánh trị, chánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133739/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.