Quyển 2: Kinh thành phong vân
Chương 32: Từ Ân tự
Dịch : Tử Lăng
Nguồn: Tàng Thư Viện
Một cơn phẫn nộ dâng lên trong lòng Trương Nhược Hạo, lẽ nào ông không hiểu hành động mượn đao giết người của Thôi Viên. Khi người Hồi Hột còn cách quận Khai Dương một trăm dặm, triều đình đã nhận được thư bồ câu đưa tới của Thứ sử Khai Dương - Vi Khoan. Đêm đó, nội các liền họp khẩn cấp quyết định phái thêm viện quân, nhưng Thôi Khánh Công lại mất ba ngày trời mới đến nơi. Lòng dạ hiểm ác của Thôi Viên đã quá rõ ràng.
Chỉ là, trước mặt Trương Hoán, ông không muốn để lộ ra. Ông chuyển đề tài cười nói:"Ta nói sao Thập bát lang hôm nay mới đến, hóa ra là đi Lũng Hữu. Ở Lũng Hữu đã gặp được chuyện thú vị gì? Không ngại thì hãy kể cho ta!"
"Cháu không gặp chuyện thú vị nào, mà lại có mấy lần nguy hiểm. Có điều, hiện giờ nghĩ lại cũng chỉ có thể gọi là có kinh hãi nhưng không nguy hiểm." Nói đoạn, Trương Hoán bèn kể tỉ mỉ chuyện bọn họ cứu Vi phu nhân thế nào, sau đó cứu Vi Thanh ra sao.
Trương Nhược Hạo vỗ tay cười lớn nói:"Như vậy xem ra, Vi gia thực sự phải cảm kích rơi nước mắt đối với ngươi. Khá lắm! Khá lắm! Có dũng có mưu. Vậy về sau ra sao? Làm thế nào ngươi chạy thoát được truy đuổi của quân trinh sát Hồi Hột."
Trương Hoán cười cười, tiếp tục kể:"Bọn cháu bố trí nghi trận, khiến quân trinh sát Hồi Hột đuổi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon/2133391/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.