Editor: Táo đỏ phố núi
Thấy người tới là Tống Mạc, lúc đáy mắt Mộ Song chợt lên nghẹn ngào, nước mắt lưng tròng, giống như bị uất ức lắm.
Tống Mạc nhíu mày tới.
Mộ Song bổ nhào vào trong lòng của , ôm chặt lấy , nước mắt thoáng cái rơi xuống.
Tống Mạc đưa tay ôm lấy ta: “Làm sao vậy?”
Mộ Song hít hơi, nén nước mắt lại, mới vừa rồi nước mắt như mưa nhìn về phía Tống Mạc, giờ co rúm lại, ánh mắt né tránh, bộ dạng muốn lại thôi, xem ra giống như chứa đựng bụng nước đắng nhưng biết ói đâu.
Tống Mạc nhìn ta chằm chằm, nắm lấy tay của ta: “Đừng sợ, có chuyện gì cứ thẳng.”
Mộ Song lau nước mắt, nhìn thẳng vào ánh mắt dịu dàng của người đàn ông, mới lấy hết dũng khí từ từ mở miệng: “Hôm nay, lúc bị giết hại em nhìn thấychị ấy ở chỗ góc đường sau lưng của đám người kia, em suy nghĩ, có phải chị ấy sợ em chen vào giữa bọn , nên mới ra tay với em , cho nên lúc chị ấy mới tới em hỏi chị ấy câu, ngờ được, chị ấy thẹn quá hóa giận, hù đến cả Dương Dương.”
Người đàn ông nhìn Mộ Song với ánh mắt tìm tòi, trầm mặc mấy giây, mới hòa nhã : “Mộ Song, Tần Ngu phải là người như vậy.”
Cho dù Tần Ngu có đánh đá lại tùy hứng, thích khoe khoang lại quái gở, nhưng mà vô cùng lương thiện, sống cùng với lâu như vậy, là người như thế nào, trong lòng ràng nhất.
uất ức trong đáy mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-the-uoc-tong-giam-doc-lao-cong-rat-cao-lanh/2407698/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.