Editor: Táo đỏ phố núi
“Tại sao lại chuyện này cho biết? Sau đó em lại mang Dương Dương tới nơi nào?” Tống Mạc ôm Dương Dương vào trong lòng rồi giọng hỏi.
Mộ Song lau lau nước mắt: “Khi đó quan hệ của và bác trai rất tệ, em muốn vì em mà khiến cho tình cha con của bọn trở nên xa cách, cho nên đưa Dương Dương tới nước Mỹ.” ta nhíu mày lại, khuôn mặt lên chua xót khiến cho người ta thương cảm: “Lúc mới tới nước Mỹ em chưa quen với cuộc sống ở đó, mang theo Dương Dương chạy ngược chạy xuôi khắp nơi, thường xuyên bữa đói bữa no, lúc khó khăn nhất em muốn liều lĩnh về tìm , nhưng mà em thể, em thể mạo hiểm như vậy.
Sau đó, em gặp chồng trước của em, ta là người đàn ông nham hiểm xảo trá, tàn nhẫn độc ác, lại hay ngờ vực và ghen tuông, nhưng mà em vì Dương Dương nên thể gả cho ta, em là người có ba, em biết đứa trẻ có ba phải chịu bao nhiêu uất ức, cho nên em thể để cho Dương Dương vào con đường cũ của em.
Em cũng nghĩ cả đời này cứ trôi qua như vậy , em trở lại nơi này nữa, tới tìm nữa, nhưng mà em bỏ được, A Mạc, nhiều năm như vậy, mỗi ngày em đều nhớ đến , nhớ đến phát điên. Hơn nữa chồng trước của em là người có khuynh hướng bạo lực, nhất là sau khi công ty bị phá sản, ngày ngày ta say rượu, đánh bạc, lúc về đến nhà say khướt, đánh em và đánh Dương Dương. Từ đó trở em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-the-uoc-tong-giam-doc-lao-cong-rat-cao-lanh/2407694/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.