Editor: Trà sữa trà xanh
Bóng đêm đen nhánh như nhiễm mực, nuốt hết thành phố chừa kẻ hở.
Tống Mạc đẩy cửa vào phòng ngủ, xế chiều hôm nay Tần Ngu đột nhiên phát sốt cao, hôn mê bất tỉnh, về nhà lấy chút đồ rồi trở lại chăm sóc .
Bất quá vừa mới dựa vào gần tủ quần áo, lại nghe tiếng gió vù vù lọt vào tai, ngước mắt, rèm cửa sổ màu vàng nhạt tung bay trong gió.
Cửa sổ được mở khi nào?
kinh ngạc, sau lưng có bóng đen lặng lẽ đánh tới, trong lòng ngưng trọng, toàn thân căng cứng, nín thở tập trung suy nghĩ, làm bộ như có việc gì đứng tại chỗ chờ bóng đen đến gần.
Lúc bóng đen đến gần , trong nháy mắt bay lên cước, chân mạnh mẽ xé gió đá xoay tròn, nhưng lại rơi vào hư , bóng đen kia nhàng xoay người, dáng người nhàng rơi ở phía sau .
Hé mắt, lại muốn xuất quyền, bỗng tiếng cười dễ nghe quen thuộc truyền đến, "Tống tiên sinh, mới gặp mặt mà động thủ rồi sao?"
Tống Mạc xoay người, người phụ nữ trước mắt mặc áo gió đen đứng nơi ánh trăng chiếu xuống đầy đất, bóng đêm thổi tóc dài của bay tán loạn, khuôn mặt của dưới ánh trăng nhàng phát ra ánh sáng, sáng chói mà kinh diễm.
rất lâu thấy Lâm Lam.
Khuôn mặt lạnh lùng của Tống Mạc nhìn chằm chằm mấy giây, rồi lạnh nhạt lên tiếng, " tới đây làm gì?"
Lâm Lam tiện tay để rơ-moóc lên bàn, "Đến đây để gặp thôi, như thế nào, được sao?"
Tống Mạc nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-the-uoc-tong-giam-doc-lao-cong-rat-cao-lanh/2407676/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.