*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Trà sữa trà xanh
Trong khách sạn sang trọng, rèm cửa sổ bằng nhung che kín cảnh sắc tươi đẹp bên d..dlqd. ngoài, ánh trăng theo khe hở chui vào, đổ xuống trên vách tường, tạo thành ánh sáng duy nhất trong phòng đen tối.
Trên giường lớn của khách sạn, Tống Mạc lẳng lặng nằm, như gốc cây thẳng tắp, hai tay dán chặt ở hai bên người, bởi vì con mắt đóng chặt, nên phá lệ khuôn mặt phá lệ an tĩnh. Anh không nhúc nhích, không phải do lồng ngực vẫn phập phồng, người khác cứ tưởng đây là xác chết.
Trong phòng ngoại trừ anh đều hít thở, còn có một giọng nữ, giọng nói ôn hòa mà bình tĩnh, cô làm cho người ta cảm giác, lão luyện, tinh anh.
Là Hứa Văn, đang đứng ở bên cửa sổ gọi điện thoại.
Trước khi bác sĩ tới, cô sớm đã biết lý do Tống Mạc đột nhiên hôn mê bất tỉnh, là vì tác dụng của thuốc mê trong cơ thể, liều thuốc cũng không lớn, không dẫn tới cái chết, chỉ là sẽ hôn mê mấy giờ.
Làm cho người ta nghi hoặc chính là chỗ này, nếu là kẻ thù, đã làm tới bước này sao không trực tiếp giết chết Tống Mạc, lại lưu mạng cho lại, họ đang muốn gì đây?
Hứa Văn suy tư nửa ngày, không có kết quả, đây như là vụ án không có đầu mối, kẻ thù đột nhiên xuất hiện, đột nhiên phát sinh chuyện ngoài ý muốn, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-the-uoc-tong-giam-doc-lao-cong-rat-cao-lanh/2407578/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.