Nhan thị mềm nhũn ngã xuống đất.
Tần ma ma phía sau vội duỗi tay ôm lấy bà: "Phu nhân, người đừng lo lắng, Tứ thiếu gia chắc chắn sẽ không sao, khẳng định là ham chơi ở đâu đó."
Nhưng thời điểm nói lời này, ngay cả Tần ma ma cũng không tin. Trên dưới hầu phủ đều biết Tứ thiếu gia là hài tử ngoan ngoãn hiểu chuyện, chưa từng gây ra lỗi lầm gì.
Nhan thị nằm trong lòng Tần ma ma thở hổn hển, yết hầu như ai bóp lấy, nửa chữ cũng không thể nói ra.
Ngô ma ma và đám người Bích Tuyết đều đang ở đây, đứa con này khẳng định đã xảy ra chuyện!
Nhan thị chỉ cảm thấy bầu trời cũng sụp xuống.
Bà chỉ có một nhi tử này, nếu nó xảy ra chuyện, kêu bà phải sống sao đây?
Thần Nhi là mạng của bà!
Bà đáng lẽ phải cẩn thận một chút.
Kiều Nguyệt tuy không phải tỷ tỷ cùng mẹ với Thần Nhi, nhưng nhi tử bị dạy dỗ tới ngoan ngoãn thiện lương, đương nhiên không đấu lại hai kẻ lợi hại như Kiều Nguyệt và Kiều Vũ Thần, hơn nữa nó còn vô cùng kính trọng huynh trưởng và trưởng tỷ này.
Thời điểm Kiều Nguyệt lên kiệu hoa, ngay lúc đó không thấy Thần Nhi, bà đáng lẽ phải cảnh giác!
Nhưng bà chỉ lo cao hứng, còn nhi tử của mình căn bản không ở trong lòng.
Đều do bà sơ sót!
"Phu nhân, người đừng nóng vội, có lẽ Tứ thiếu gia trốn đâu đó chơi thôi." Đám người Tần ma ma và Vân Nhi đỡ Nhan thị ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-nhat-pham-quy-nu/2207765/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.