Một lát sau cổng được chậm rãi mở ra từ bên trong, lộ ra một khuôn mặt phụ nhân trung niên.
“Ngài tìm ai?”
Cổng nhà đã rất lâu không mở ra, hôm nay nghe thấy bên ngoài cổng có tiếng gõ, Mã thẩm còn tưởng rằng là ảo giác. Nếu như không phải người nọ ngoài cửa gõ bám riết không tha, bà sẽ không lại đây mở.
Nhưng nhìn thấy người trước mắt này, Mã thẩm lại ngây ngẩn cả người.
Thôn Lạc Hạp có người như vậy sao?
Người tới mặc một bộ quần áo vải thô màu nâu bình thường, quần áo vải dệt thoạt nhìn không tốt lắm nhưng lại mới tinh. Chưa nói tới quần áo trên người, trong tay cư nhiên dắt ngựa.
Mã thẩm đã từng thấy loại gia súc ngựa này, bình thường nông hộ người ta căn bản không nuôi nổi loại gia súc này.
Không đợi Mã thẩm tiếp tục suy nghĩ thêm, người nọ mở miệng nói: “Xin hỏi Lâm Thanh Uyển ở nơi này sao?”
“Ngươi là?” Mã thẩm kinh nghi nhìn người này.
Lâm Thanh Đình hít sâu một hơi: “Ta là Lâm Thanh Đình ca ca của nàng, tìm rất lâu mới tìm được nơi này.”
Mã thẩm ngây ngẩn cả người, Thanh Uyển khi nào có cái ca ca vậy, không phải nói không có người nhà sao?
Nhưng sẽ không có người vô duyên vô cớ tới cửa nói như vậy, Mã thẩm cuống quít nói một tiếng, “Ngươi ở bên ngoài đợi một chút, ta đến hỏi Thanh Uyển.”
Cổng khép lại từ bên trong, Lâm Thanh Đình ngoài cổng có vẻ bình tĩnh lại bắt đầu khẩn trương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1993176/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.