Đây là một buổi sáng thực bình tĩnh, rất nhiều thôn dân thôn Lạc Hạp còn bận rộn đốn củi, đào giường lò chuẩn bị cho mùa đông, cũng có thôn dân không phải ở nhà ngói thì vội vàng sửa chữa nhà tranh lại cho bền chắc hơn một chút. Các nàng dâu, đại nương tranh thủ lúc nông nhàn xúm lại một chỗ trò chuyện thị phi.
Nhưng vào lúc này, trong thôn hiếm thấy vang lên tiếng chiêng triệu tập cả thôn.
Vì sợ các thôn dân không coi trọng, con trai của Lý chính là Đại Ngưu còn đi quanh thôn vừa đi vừa gõ chiêng vừa hô, bảo mọi người tới buổi chiều giờ Mùi đến sân phơi thóc tập hợp.
Sân phơi lúa là bình thường các thôn dân đập lúa ở đây, dùng làm sân phơi lương thực. Đương nhiên, nếu như trong thôn có chuyện gì lớn muốn tuyên bố cũng ở sân phơi này, chỗ đó rộng có thể tụ tập rất nhiều người.
Nghe thấy bên ngoài có tiếng chiêng và tiếng hô lớn, thôn dân Thôn Lạc Hạp đều không khỏi căng thẳng. Bọn họ không biết là thôn khác cũng có tiếng gõ chiêng thế này. Thậm chí có thôn dân ngăn Đại Ngưu lại hỏi chuyện, Đại Ngưu bận rộn đi thông báo khắp thôn nên không để ý tới họ.
Dương thị và tam phòng cũng nghe thấy tiếng triệu tập bên ngoài, bởi vì buổi chiều mới đi, mọi người đến tụ tập ở nhà Dương Thiết Trụ.
Một phòng người ngồi chung một chỗ hai mặt nhìn nhau, trong lòng suy đoán sẽ phát sinh chuyện gì.
Lâm Thanh Uyển chưa thấy qua tình hình như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1993161/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.