Vương thị vốn tính toán là khiến Dương đại tỷ làm mở đường tiên phong lên phía trước thám thính, sau đó ả đi theo mặt sau cũng làm cái kế hoạch gì đó. Ai ngờ đâu Dương đại tỷ đi nhiều lần như vậy, đừng nói tới đi vào, người ta ngay cả cổng cũng không mở, Vương thị dần dần hiểu được ý tứ của người bên kia.
Trong lòng có mất mát nhưng ngay sau đó là vui vẻ vì Dương đại tỷ bị cười nhạo. Chứng kiến Dương đại tỷ càng ngày càng không che giấu được khuôn mặt tức đỏ lên, nghĩ tới người trong thôn ngầm nghị luận đủ loại. Vương thị không phụ thân phận heo đội hữu của ả, rốt cuộc thiếu kiên nhẫn, giữa trưa ở trên bàn cơm bắt đầu cười nhạo.
Vương thị hiện tại coi như đã hiểu, mẹ chồng Hà thị này chỉ là con hổ giấy, mệt cho ả sợ bà ta nhiều năm như vậy. Đương nhiên ả vẫn còn có chút băn khoăn, nhưng làm việc lớn lối hơn so trước đây nhiều. Trước đây còn sợ bị Hà thị mắng, không biết có phải do Hà thị huấn luyện thành da mặt dày hay không, hiện tại Vương thị càng ngày càng có tư thế lưu manh.
Không cho Dương đại tỷ chút mặt mũi nào trước mặt hai cụ, vừa nói người trong thôn lén nghị luận, vừa vỗ đùi cười ha hả.
Ả vui vẻ nhưng Dương lão gia tử, Hà thị và Dương đại tỷ thì đen sì mặt.
“Vương thị, ngậm ngay cái miệng nhà xí của ngươi lại có được không?” Hà thị đập bàn kêu bang bang.
Vương thị híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1993116/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.