Sau khi Hà thị đi, Lâm Thanh Uyển đóng cửa lại.
Dương Thiết Trụ vẫn luôn cố nhịn nghi ngờ rốt cuộc mở miệng hỏi nàng chuyện gì xảy ra.
Lâm Thanh Uyển trước cởi quần áo của hắn, nhìn vết thương của hắn không bị chảy máu, sau đó chậm rãi mở miệng nói kế hoạch của nàng và Dương thị cho Dương Thiết Trụ nghe.
Có lẽ Dương Thiết Trụ nhất thời khó tiếp thụ, ngồi trên kháng nửa ngày không lên tiếng, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lâm Thanh Uyển nhìn sắc mặt hắn không tốt thì có chút luống cuống.
Cầm lấy tay hắn giải thích: “Tướng công, chàng đừng giận ta, ta sợ chàng nghĩ ngợi lung tung nên mới không nói cho chàng biết trước.” Nói xong ánh mắt liền đỏ.
Dương Thiết Trụ chưa làm như vậy với nàng dâu bao giờ. Bình thường đều là nâng trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, đây là lần đầu tiên bày sắc mặt cho nàng xem.
Dương Thiết Trụ đang nghĩ ngợi nên không biết nàng dâu thế nào, lúc này vừa nhìn thấy đôi mắt nàng dâu đỏ hoe. Nhanh chóng nắm chặt tay nàng khẽ giọng dỗ: “Nàng dâu, ta không giận nàng, ta đang mải suy nghĩ cái khác.”
Đáng tiếc hắn nói chậm nên nước mắt Lâm Thanh Uyển đã rơi xuống.
Nữ nhân này mỗi ngày bị nam nhân mình sủng ái dụ dỗ, sủng thành tâm can thủy tinh. Người khác nói nàng thế nào nàng không quan tâm, nhưng nàng không chịu đựng được nam nhân mình có một chút không thuận nàng.
Sắc mặt không tốt một chút là cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1993016/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.