Thời gian tân hôn được ví như bôi mỡ vào mật, lại thêm ba ngày tân hôn không phải làm việc, cho nên hai ngày này ngoài lúc ăn cơm ra, Dương Thiết Trụ không đi đâu cả, cả ngày dính với Lâm Thanh Uyển ở trong phòng.
Lâm Thanh Uyển bây giờ mới phát hiện thì ra hán tử trước đây thấy nàng liền đỏ mặt ấy lại quấn người như vậy.
Nhưng hắn thật sự đối xử với nàng rất tốt, hận không thể đem nàng phủng trong lòng bàn tay, ngay cả nước rửa chân cũng luyến tiếc để nàng đi đổ.
Hai ngày nay nàng bị hắn quấn phát sợ, liền giả bộ trên người đau, hắn cho dù có muốn cũng không chạm vào nàng một đầu ngón tay. Nàng thấy hắn nhịn tới mức khó chịu thì không nỡ, thế nên mỗi lần nàng giả bộ lại bị phá sản.
Một hôm nhân dịp Dương Thiết Trụ không quấn nàng nữa, Lâm Thanh Uyển bắt đầu sắp xếp tủ quần áo và hòm xiểng trong phòng.
Nàng lấy hết quần áo trong phòng ra, lúc này nàng mới biết quần áo của người này ít đến đáng thương, mỗi bộ y phục không rách thì cũng nứt ra rồi, chỉ có hai bộ quần áo nàng đưa cho kia coi như tinh tế.
Lâm Thanh Uyển lấy châm tuyến khay đan từ giường lò ra, chuẩn bị vá sửa quần áo cho Dương Thiết Trụ.
Vừa lấy khay đan châm tuyến ra thì Dương Thiết Trụ đang nằm nghiêng ở trên kháng bật dậy đoạt lấy khay đan châm tuyến trong tay nàng.
“Nàng dâu tốt của ta, trăm ngàn lần đừng may quần áo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1992981/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.