Hình như kiệu hoa được nâng đi một vòng lớn quanh thôn Lạc Hạp rồi mới được nâng vào Dương gia.
Tiếng người ồn ào, tiếng trẻ con nô đùa, tiếng pháo chói tai…
Lâm Thanh Uyển ù ù cạc cạc đi theo dẫn dắt của Dương Thiết Trụ đi vào phòng chính bái thiên địa.
Bái thiên địa xong, Lâm Thanh Uyển được dìu tới phòng tân hôn.
Một lát sau có rất nhiều người tới phòng tân hôn.
“Vén khăn voan, vén khăn voan…” Người bên cạnh ồn ào.
Dương Thiết Trụ cầm một cái cán bên cạnh nhẹ nhàng gẩy vén khăn voan màu đỏ kia.
Lâm Thanh Uyển thật khẩn trương, không biết nên đối mặt với hắn và những người bên ngoài kia như thế nào, đành phải cúi đầu đỏ mặt ngồi yên, hai tay nắm chặt giấu sau tay áo.
Không khí im bặt một lát sau đó lại bùng lên ồn ào ầm ĩ.
“Tân nương thật xinh đẹp…”
“Thiết Trụ, tiểu tử ngươi thật có phúc khí…”
“Tiện nghi tiểu tử ngươi…”
Dương Thiết Trụ ha hả cười khúc khích, gãi gãi đầu, chỉ biết cười ngây ngô không biết nói gì.
“Được rồi được rồi, tân lang tân nương uống chén rượu giao bôi đi.”
Một tức phụ bên cạnh bưng tới một cái khay, trên khay để hai chén rượu, giữa hai chén rượu có dây tơ hồng buộc lại.
Tiếng ồn ào bên cạnh lại càng lớn hơn nữa, ngay cả đám người uống rượu bên ngoài cũng chạy vào xem.
Hai người Lâm Thanh Uyển và Dương Thiết Trụ bất chấp thẹn thùng cái gì, nhanh chóng cầm chén rượu lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1992979/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.