Dương thị bày đồ ăn trên bàn xong nhét đôi đũa cho Lâm Thanh Uyển.
“Tiểu tử thúi này cũng không nói trước, thẩm không chuẩn bị được cái gì, cô nương ăn tạm đi.” Xem thái độ Dương thị, chắc tên nam nhân này đã nói hết tất cả cho đại cô rồi.
“Cám ơn thẩm, ta cũng không kén chọn.” Lâm Thanh Uyển ngại ngùng sụp mí mắt, tuy rằng từ trước tới giờ nàng không phải người dễ dàng xấu hổ, nhưng tình huống trước mắt này lại làm cho người ta thấy lúng túng.
Trên khuôn mặt trắng nổi lên một rặng mây đỏ, làm Dương Thiết Trụ bên cạnh nhìn nén lại ngây ngốc.
Đồ ăn là cải trắng xào và trứng gà tráng lá hành, còn có một đĩa dưa góp tự làm, cơm là cháo loãng và bánh ngô.
Đây là lần đầu tiên từ lúc xuyên qua Lâm Thanh Uyển được ăn một bữa nghiêm túc, cho nên cảm thấy rất ngon, nhưng nàng cố gắng ăn chậm không để người khác lại tưởng nàng là quỷ chết đói đầu thai.
Uống một bát cháo, ăn hai cái bánh ngô, Lâm Thanh Uyển thấy no rồi, nàng buông bát đũa, cúi đầu ngồi.
Dương Thiết Trụ ăn cũng rất câu nệ, hắn cảm giác tay chân mình không biết nên đặt vào đâu. Dương thị buồn cười nhìn đứa cháu, nói với Lâm Thanh Uyển: “Nếu đã tới thì ở tạm nhà thẩm, chuyện của các ngươi Thiết Trụ cũng đã nói với ta, chờ hắn trở về nói cho người nhà rồi sẽđến thương nghị hôn sự của hai người các ngươi.”
Rặng mây đỏ lập tức tràn ngập trên khuôn mặt nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-khue-tu-va-nong-phu/1992964/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.