Editor: Dao Dao
Beta-er: Y Phi
Bởi vìbuổi chiều Phùng Vân Hi phải đi thửvai nên côđãchuẩn bịhành lýxong từsáng sớm. Sau đó, cômang theo cây xương rồng cảnh vàkhung ảnh cóhình của côđến công ty của Thẩm TửMặc.
“CôPhùng, ông chủđang họp.”Ôn Tuấn nói xong lại nói thêm một câu: “Tầm một tiếng nữa thìsẽkết thúc.”
Ôn Tuấn: Tuy anh ta không muốn nhận đồcủa Phùng Vân Hi nhưng anh ta lỡnhận rồi QAQ. Đãnhận hối lộthìphải giúp đỡcôta thôi. Nhưng mà, đặc sản kia ăn đúng làrất ngon.
Phùng Vân Hi nhìn bàn làm việc trống trơn của Thẩm TửMặc, sau đónói với Ôn Tuấn: “Tôi ổn mà, anh đi làm việc của anh đi.”
Bây giờ, côchỉmuốn đặt những thứnày lên bàn làm việc của Thẩm TửMặc rồi vềnhà. Côkhông tin làkhi Thẩm TửMặc nhìn thấy những vật này thìsẽvứt chúng đi.
Côđang thực hiện bước đầu tiên trong công cuộc chinh phục Thẩm TửMặc rồi~
Đợi Ôn Tuấn đi ra khỏi phòng, Phùng Vân Hi liền lấy mọi thứtrong túi ra. Sau đó, côđặt mọi thứlên bàn của Thẩm TửMặc. Cây xương rồng cảnh đặt bên cạnh máy tính, khung hình đặt chéo với máy tính. Nhưvậy, mỗi lần Thẩm TửMặc ngẩng đầu làcóthểnhìn thấy hình của côrồi.
Đúng lúc này, Ôn Tuấn đi vào: “CôPhùng, tôi quên hỏi côcómuốn uống gìkhông…”
Phùng Vân Hi: “…”Vìsao hôm nay Ôn Tuấn lại nói nhiều nhưvậy? Không thểcômột mình sắp xếp mọi thứđược sao? Chẳng lẽ, côkhông thểthực hiện bước đầu tiên được ư?
“Trong khoảng thời gian tới, tôi bận rộn nên không chăm sóc tiểu Tiên được. Vìvậy, tôi muốn gửi nuôi nóởđây.”Nói xong, Phùng Vân Hi vôcùng bình tĩnh thêm một câu: “Cho tôi một ly càphêlàđược rồi.”
Cây xương rồng đáng thương tạm thời được Phùng Vân Hi gọi làtiểu Tiên: Ngày hôm qua vừa mới được chủnhân mua về, hôm nay đãbịgửi nuôi. Hu hu, mình còn không bằng con mèo ngu xuẩn ởnhà.
Ôn Tuấn: Đây làlần đầu tiên anh ta nghe đến việc gửi nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-doc-sung/176751/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.