Editor: Hắc Thiên
Beta-er: Nhạc Dao
Trong không gian chật hẹp, Phùng Vân Hi cứ vò đầu vứt tóc, vô tình làm rối tung mái tóc của mình. Cô phân vân nhìn những cái hộp gần ngay trước mặt, xa tận chân trời, không biết mình nên nhặt chúng nó lên hay để mặc nó.
Phùng Vân Hi: Để đó thì sẽ bị phát hiện mất, nhưng nhặt lên thì cũng có nguy cơ bị phát hiện rất cao QAQ
Lựa chọn này quá khó khăn đối với cô mà.
Lúc Thẩm Tử Mặc đi vào phòng làm việc, ánh mắt của anh liền dừng ở hộp cơm màu hồng, anh nhíu mày: "Đây là gì vậy?"
Ôn Tuấn đi sau anh cũng rất hồi hộp đó, nhưng sau khi nhìn chung quanh lại không thấy Phùng Vân Hi thì nghĩ cô ấy đang trốn trong phòng khác rồi: "Là hộp cơm."
Thẩm Tử Mặc nhìn anh ta.
Ôn Tuấn yên lặng hơi cúi đầu xuống: "Khi nãy Phùng tiểu thư có đến, sau khi để lại thứ này thì đi luôn."
Thẩm Tử Mặc kinh ngạc trong một khoảnh khắc. Anh đến gần bàn làm việc, đặt tay trên hộp cơm như đang suy tư, quay đầu lại hỏi: "Cô ấy đến đây khi nào vậy? Không phải hôm nay đoàn làm phim của cô ấy có lịch quay ư?"
Phùng Vân Hi đang giơ tay ra định nhặt cái hộp cuối cùng: "..."
Vào lúc cô sắp lấy được thì Thẩm Tử Mặc lại đến đây...
Tuy cô không hề trông cậy vào việc Ôn Tuấn có thể làm thần trợ công, nhưng ít nhất thì cũng đừng chắn đường như vậy chứ.
Cô nhìn những cái hộp rơi vãi trên mặt đất, có một vài hộp rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-doc-sung/1594587/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.