Editor: Quỳnh Nguyễn
" Ngày trước tôi như thế nào?" Bắc Minh Dạ nhàn nhạt liếc Bắc Minh Đại Đại một cái, ánh mắt lại rơi vào trên mặt Danh Khả.
Lông mi cô thon dài hơi hơi run lẩy bẩy, nhưng chỉ là nhẹ run một cái như vậy, người cũng không có tỉnh lại, nhiều người ở trong này như vậy cô cư nhiên còn có thể ngủ được an ổn, xem ra vừa rồi thật sự đem cô làm mệt.
Môi mỏng hơi hơi giơ giơ lên, thủy chung là ý cười làm cho người ta nhìn không thấu kia, anh ôm cô bước đi muốn xuyên qua đại sảnh đi lên lầu.
Bắc Minh Đại Đại truy đuổi qua, không dám ngăn đón anh, nhưng cũng không muốn trơ mắt nhìn anh ôm nữ nhân này nhân đi lên lầu.
Dù cho cô đã biết đến quá nhiều ngày qua nữ nhân này đều là sống trong phòng anh nhưng cô vẫn không thể tùy ý chính mình trơ mắt nhìn trong sinh mệnh của anh xuất hiện cái nữ nhân trọng yếu hơn khác như cũ.
Cô cắn cắn môi, rốt cục nhịn không được nói: "Lão Đại, nếu thật sự anh thích cô, liền không nên thích được trắng trợn như vậy." "Có cái gì nên hay không nên?" Thanh âm Bắc Minh Dạ vẫn nhạt nhẽo như cũ, bên trong tựa hồ không mang theo một chút cảm xúc.
Bắc Minh Đại Đại đi theo bên cạnh anh, vội vã nói: "Anh biết rõ lão gia tử không thích bên cạnh anh có người trọng yếu, anh ngay cả chị Phi Phàm cũng không dám thu, anh còn dám..."
Ánh mắt rơi vào trên người Danh Khả, rõ ràng thấy mí mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-chi-ai-truyen-chu/3886792/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.