Editor: Quỳnh Nguyễn
Danh Khả nghe minh bạch, anh liền đi, mà anh liền đi, có phải muốn mang theo cô hay không?
Nắm tay cô rớt xuống ở nút thắt một bên, bỗng nhiên từ bên kia giường lật chuyển xuống, nhanh chóng hướng cửa phòng chạy đi.
Cô chính là không muốn cùng với anh, từ khi đêm đó bị anh hung hăng nhục nhã, nán lại bên cạnh anh nhiều một giây, cô sẽ cảm thấy khó chịu.
Thời điểm tay cô thiếu chút nữa đụng tới tay nắm cửa phòng, bên hông bỗng nhiên căng thẳng người đã bị anh ôm lại trở về.
" Không nghe lời như vậy, xem ra tôi thật sự thật tốt quá đối với cô." Mâu quang Bắc Minh Dạ trầm xuống, mới biết được vừa rồi cô nói lung tung với anh cái chuyện loạn thất bát tao không cần để ý gì căn bản chính là muốn kéo dài thời gian của anh.
"Hí a" một tiếng, theo tiếng Danh Khả thét chói tai vang lên áo của cô đã hoàn toàn bị anh xé thành hai nửa.
"Nghĩ muốn đi ra ngoài, tùy cô." Anh oa oa cười cười, bỗng nhiên kéo cửa phòng ra làm bộ liền muốn đẩy cô ra ngoài. "Không cần!" Cô thất kinh, dùng lực đặt lên cánh tay của anh, bám chặt.
Nếu hiện tại có người hỏi cô, người trên đời này cô hận nhất là ai, đáp án nhất định là anh, nhất định là cầm thú này!
Anh làm sao có thể ác liệt như vậy, làm sao có thể đê tiện thành như vậy!
Cô sống gần hai mươi năm, chưa từng gặp qua người càng đê tiện, càng vô sỉ hơn so với anh.
Cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/danh-mon-chi-ai-truyen-chu/3886790/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.